Yêu Và Chấp Nhận Chính Mình
Học cách để yêu thích chính mình là nguyên tắc có giá trị trong Thánh Kinh. Đức Chúa Trời tạo dựng có mục đích. Vì vậy chúng ta phải bắt đầu nhìn mình như Ngài nhìn chúng ta, học biết về chính mình từ quan điểm của Ngài. Vì chúng ta dễ bị dẫn dụ để đánh giá chính mình theo cái nhìn của xã hội, của người khác.
Xã hội đánh giá con người dựa trên 4 điểm :
• Tôi có gì ? (sở hữu) Thí dụ: xe xịn, di động, người yêu xịn ,nhà mặt phố bố làm to…
• Tôi làm gì ? (thành tích) Thí dụ: hai ba bằng cấp, lương cao , nhiều cây si trồng trước nhà, hát hay, đàn giỏi…
• Tôi có chức tước gì ? (địa vị) Thí dụ: Trưởng phòng, Trưởng ban….
• Trông tôi thế nào ? (diện mạo, hình dáng) Thí dụ: đẹp trai, cao ráo, bốn mắt…
Thời xưa khi tiên tri Samuên đến nhà ông Gie sê xức dầu cho vị vua tương lai của dân Israel, cũng nhìn diên mạo bên ngoài. (ISa 16:6-7) Thấy Eli áp cao lớn, mạnh mẽ , đẹp trai, ông nghĩ đó là người Chúa dùng thay thế cho vua Saulơ cũng vốn là người cao lớn (cao hơn mọi người một cái đầu). Nhưng Chúa không chọn.
Thậm chí các môn đồ của Chúa Jesus cũng rơi vào lối suy nghĩ này khi họ xin Chúa Jesus cho ở 2 bên tả hữu, điều họ muốn chính là địa vị nổi bật trong vương quốc của Chúa Jesus. Ngày nay các bạn thanh niên nam nữ bị tác động bởi hai chữ: thành đạt và duyên dáng.
Bạn đánh giá chính mình dựa trên 4 điểm :
• sự hấp dẫn (đẹp hay không đẹp, nhiều hay ít bạn…)
• sự thông minh (nhanh trí hay chậm hiểu …)
• khả năng
• địa vị (bạn có chức vụ gì ?)
a). Chúng ta không thích chính mình không thích người khác vì những gì họ có mà mình thì không,trách cha mẹ (sinh ra đời dưới một ngôi sao xấu),
- trách Chúa (Chúa đã sai lầm khi nắn nên con): phản ứng tiêu cực,
- luôn cố gắng làm vừa ý mọi người (áp lực đồng bạn),
- hành động tỏ vẻ bề trên (làm ra vẻ quan trọng),
- liên tục chê bai người khác (không bao giờ vừa ý với người khác, làm nản lòng người khác)
- không biết được con người thật của mình.
- Có một sự thật là nhiều người muốn thay đổi ít nhất là một điều thuộc về mình nếu có thể được (Michael Jackson không muốn làm người da đen.) Đó là lý do những thẩm mỹ viện vẫn đắt hàng. Người ta không bằng lòng về diện mạo của mình vì họ không biết được ĐCT và chương trình đời đời của Ngài trên nhân loại và trên bản thân mình. ĐCT không hề nhầm khi Ngài tạo dựng nên mỗi người chúng ta. Nguyên tắc của Ngài là: hiệp nhất trong sự khác biệt. (unity in diversity).
- Nếu bạn đánh giá mình quá thấp (tôi biết mình có nhiều khuyết điểm, yếu đuối…) bạn sẽ nhút nhát, do dự, thấy mình không có giá trị gì, mặc cảm, dại dột (tiêu phí đời mình cách vô bổ), từ chối mọi cơ hội để tham gia…
Ch 23:7 điều bạn nghĩ mới chính thật con người của bạn...
Nhiều khi chúng ta không phân biệt được thực tế và tưởng tượng. Chúng ta cứ giữ những suy nghĩ bi quan về chính mình mà không thấy được những điều tích cực. Không có ai trên đời này chỉ có toàn khuyết điểm.
Nền tảng vững chắc cho chúng ta dựa vào để có một suy nghĩ đúng đắn về chính mình là Lời ĐCT. Xin nhớ những lời chân thật nhất về bạn là những gì Chúa nói.
(1) Chúa nói gì về tôi ?
Tôi là người được ĐCT dựng nên cách tinh xảo và đặc biệt (Thi-thiên 139:13-16).
Chúa đẹp ý với màu da (da vàng : nướng đủ lửa), hình dáng (cao thấp , khuôn mặt : má bầu, chữ điền…), lý lịch gia đình (cha mẹ, thứ bậc trong anh em, quê quán…), giới tính (trai hay gái) , tính cách (nhanh nhẹn hay từ tốn, hiếu động hay thụ động, quyết đoán hay ngần ngừ…). Không bao giờ bạn có thể tìm ra một người hoàn toàn giống tôi (dấu vân tay, AND …). Tôi là đặc phẩm của ĐCT, vì Ngài tạo dựng tôi với mục đích rõ ràng. Thi-thiên 138:8a : Đức Jehova sẽ làm xong việc thuộc về tôi.
Tôi có một sự kêu gọi đặc biệt. Đó là lý do Chúa ban cho tôi những khả năng tự nhiên và óc sáng tạo. Chúa cũng ban cho tôi ân tứ thuộc linh. ĐCT sẽ sử dụng và phát huy những khả năng và ân tứ của Chúa cho tôi tùy theo kế hoạch và sự kêu gọi đặc biệt của Ngài. Chúa biết tại sao Ngài ban cho một số người những khả năng hoặc ân tứ nào đó mà không ban cho những người khác. --> tôi là người đặc biệt và có khả năng.
(2) Tôi là người thế nào trước mắt Chúa ?
Chúa yêu tôi vô cùng bằng tình yêu vô điều kiện (Rô-ma 8:35-39). Có thể tôi thấy mình không xứng đáng nhưng không xứng đáng không có nghĩa là vô giá trị. Nếu không Chúa Jesus đã không hi sinh vì tôi. Chúa Jesus chỉ chịu chết vì con người chứ không vì bất cứ cái gì khác. Chúa không đòi tôi phải thay đổi, tốt hơn hay xứng đáng hơn rồi Chúa mới yêu. ---> Như vậy tôi là người được yêu.
(3) Chúa chấp nhận tôi đời đời trong Đấng Christ. (Ê-phê-sô 1:6 ).
(4). Tôi là người mới trong Đấng Christ (II Cô-rinh-tô 5:17) Tôi trở nên mới trong Đấng Christ và được đổi mới mỗi ngày.
TÔI LÀ NGƯỜI ĐƯỢC YÊU VÀ CÓ KHẢ NĂNG (IALAC, I am loved and capable))
Thế thì tôi làm gì với những điều thuộc về tôi ? Có 2 dạng: không thể và có thể thay đổi:
* không thể thay đổi :
- lý lịch : cha mẹ, dân tộc ….
- hình dáng (cao thấp, vành tai, khuôn mặt, giọng nói…)
* có thể thay đổi :
- tinh thần so bì, tranh cạnh
- cay đắng
- nhiều chuyện
- nóng giận, hay bắt bẻ…
- ích kỷ, hợm hĩnh, lười biếng…
Nếu tôi là người được Chúa yêu, Chúa dựng nên tôi cách độc đáo, Chúa chấp nhận con người tôi như vốn có, Chúa tha thứ, Chúa đổi mới tôi mỗi ngày thì người khác cũng vậy. Nếu tôi cảm tạ Chúa vì kế hoạch Chúa dành cho đời sống tôi, và ý chỉ tốt đẹp của Ngài trên tôi thì tôi cũng nên cảm tạ Chúa vì Chúa cũng đối y như vậy với các anh chị em. Nếu Chúa yêu họ y như Ngài yêu tôi thì tôi là ai mà dám ghét bỏ, dám nói hành, dám khinh rẻ họ. Lời Chúa lại dạy tôi rằng : Gi 13:34-35 IGi 4:20 không yêu anh em mình thấy được thì không thể yêu ĐCT mình chẳng thấy.