Bài 44. A-rôn qua đời

DÂN Y-SƠ-RA-ÊN NẢN LÒNG (Dân số 21:4-9)
Từ núi Hô-rơ, dân Y-sơ-ra-ên đi về hướng Biển Đỏ để vòng qua xứ Ê-đôm. Nhưng giữa đường dân chúng ngã lòng. Dân chúng chống đối Đức Chúa Trời và Môi-se. Họ nói: “Tại sao ông đem chúng tôi ra khỏi Ai Cập để chết trong hoang mạc nầy? Vì ở đây không có bánh cũng không có nước và chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn đạm bạc nầy.” 
Con đường tiến đến vùng đất hứa phía trước còn nhiều khó khăn hiểm trở. Khi vua A-rát, người Ca-na-an, ở Nê-ghép nghe tin rằng dân Y-sơ-ra-ên đang tiến đến bằng con đường A-tha-rim, thì vua tiến đánh Y-sơ-ra-ên và bắt một số người làm tù binh. Họ sợ hãi và kêu cầu cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời rằng Nếu Chúa phó dân nầy vào tay chúng con thì chúng con sẽ tận diệt các thành của chúng.” Đức Giê-hô-va nhậm lời cầu xin của dân Y-sơ-ra-ên và trao dân Ca-na-an vào tay họ. Họ tận diệt dân ấy và các thành của nó, rồi đặt tên chỗ ấy là Họt-ma.
Một lần nữa họ đã thấy sự vùa giúp của bàn tay Đức Giê-hô-va nhưng con đường họ đi không phải là suông sẻ ấy là vì hậu quả của sự không vâng lời. Châm 13 :15 nói "Nhưng đường lối của kẻ vô tín sẽ bị khó khăn".
Trong lúc họ nản lòng, dân Y-sơ-ra-ên lại than phiền cùng Đức Chúa Trời và Môi-se (Dân 21:5). Họ khinh bỉ sự cung ứng mana của Chúa. Họ cũng quên hết những phép lạ của Chúa đã làm.

CON RẮN ĐỒNG (Dân số 21:6)
Chúa không hài lòng với dân Y-sơ-ra-ên và hình phạt họ bằng cách sai rắn lửa đến giữa họ. Nhiều người Y-sơ-ra-ên chết vì rắn cắn. "Chúa sai rắn lửa đến, cắn nhiều người chết".
Dân Y-sơ-ra-ên nói với Môi-se trong (Dân 21:7) "Chúng tôi có tội vì đã nói xúc phạm đến Chúa và ông. Xin ông kêu cầu Đức Giê-hô-va để Ngài đuổi rắn". Môi-se cầu thay cho dân sự". Sau khi bị chỉ trích, Môi-se không giữ sự thù hận với họ, nhưng tha thứ họ và thậm chí cầu nguyện cho họ. Môi-se có một tấm lòng của một người lãnh đạo chân thật. Người lãnh đạo phải đầy lòng tha thứ bởi vì dân sự của họ sẽ làm người đó thất vọng nhiều lắm.
Giải pháp của Chúa cho con rắn đồng trong Dân 21:8-9: "Chúa phán bảo Môi-se: "Làm một con rắn lửa, đem treo trên một cây trụ. Người bị rắn cắn khi nhìn đến nó thì được sống". Vậy Môi-se làm một con rắn bằng đồng, đem treo trên một cây trụ. Ai bị rắn cắn, nhìn lên con rắn đồng đều được thoát chết.
Đức Chúa Trời chỉ dẫn Môi-se lấy con rắn đồng và đặt nó lên một cây sào. Ai nhìn con rắn đồng đó sẽ sống. Chúa Jesus nói rõ ý này trong Giăng 3:14-15: "Như Môi-se treo con rắn lên nơi đồng vắng thể nào thì Con người cũng phải bị treo lên thể ấy, để tất cả những ai tin Ngài đều được sự sống đời đời ".
Câu 15 là một câu hay để dùng cho việc truyền giảng Phúc Âm. Người ta chỉ phải nhìn lên Chúa và họ sẽ được cứu rỗi. Chúa Jesus nói trong Giăng 12:32, "Còn phần Ta, khi thân Ta bị treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến cùng Ta.
Hê-bơ-rơ 12:2 nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời.
Điều chúng ta nhìn và tin có liên quan lớn đến cuộc đời mình. Chúng ta nhìn Chúa Jêsus hơn là nhìn vào hoàn cảnh và những triệu chứng của bệnh tật.