Nhà truyền giáo vĩ đại nhất: Jesus Christ

Chúa Giê-xu biết sứ mạng của Ngài. Ngài biết tại sao Cha đã sai Ngài đến thế gian. Ngài đã tập trung vào sứ mạng nầy. Mọi việc Ngài làm, mọi điều Ngài dạy, mọi điều được ghi chép về cuộc đời của Ngài trong các Sách Phúc Âm tập trung vào việc hoàn tất sứ mạng mà Ngài đã được sai đến. Đến cuối đời và chức vụ của Ngài, Ngài đã cầu nguyện với Cha: “Con tôn vinh Cha trên đất, làm xong công việc Cha giao cho làm.” (Giăng 17:4), Sứ mạng đã hoàn tất.


Chúa Giê-xu là một nhà truyền giáo. Sử dụng thuật ngữ truyền giáo đối với Chúa Giê-xu Christ nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng Chúa Giê-xu minh họa trong ý nghĩa đúng nhất về việc có ý nghĩa như thế nào để trở thành một nhà truyền giáo. Hầu hết các Cơ đốc nhân đều hiểu rằng một nhà truyền giáo là người được sai đi mang Phúc âm đến những người ngoại để dẫn dắt họ có đức tin nơi Đấng Christ và trong những công việc khác, nhân bội các môn đồ và thành lập hội thánh. Chúa Giê-xu được Cha sai đến thế gian giảng Phúc âm. Ngài không được sai đến để “để đoán xét thế gian đâu, nhưng hầu cho thế gian nhờ Con ấy mà được cứu” (Giăng 3:17). Ngài công bố Phúc âm, môn đồ hóa và thành lập hội thánh của Ngài. Sau đó, Ngài sai những người đi theo Ngài với tư cách là những nhà truyền giáo giảng Phúc âm đến Giê-ru-sa-lem, Giu-đê, Sa-ma-ri và đến cùng trái đất (Công-vụ 1:8). Ngài ra lệnh cho họ môn đồ hóa, báp-tem, và dạy vâng theo tất cả mọi điều mà Ngài đã truyền cho (Ma-thi-ơ 28:19–20). Chúa Giê-xu khởi đầu cho phong trào truyền giáo! Mỗi người làm môn đồ của Chúa Giê-xu thì ngay lập tức trở thành một nhà truyền giáo – được sai đi giảng sứ điệp Phúc âm.

Trong việc đánh giá sứ mạng của Chúa Giê-xu, một người phải quan sát khuôn mẫu của Chúa Giê-xu. Khi Ngài đi đến các làng mạc, Ngài huấn luyện các môn đồ làm những điều Ngài đang làm. Tuy nhiên khi Ngài rời khỏi thế gian, Ngài tóm tắt sứ mạng mà Ngài giao cho các môn đồ của Ngài trong Đại Mạng Lệnh được chép trong sách Ma-thi-ơ 28; sứ mạng đào tạo thêm nhiều môn đồ giỏi hơn vẫn là sứ mạng của Hội thánh ngày nay. Như John Kaiser nói: “Mục đích không phải là tìm họ, tập trung họ lại và làm cho họ tốt hơn. Mục đích là đào tạo họ.” (Winning on Purpose, 59)

Chúa Giê-xu sai mỗi tín hữu đi ra với tư cách là một nhà truyền giáo giảng Phúc âm cùng với cộng đồng những Cơ đốc nhân khác để bày tỏ và công bố sự hiện thân rõ ràng về Chúa Giê-xu là ai với nền văn hóa xung quanh họ. Mỗi Cơ đốc nhân là một nhà truyền giáo giống như Chúa Giê-xu. Mỗi khu vực lân cận và nơi làm việc là một cánh đồng/ lãnh vực truyền giáo. Như Dick Hillis, nhà truyền giáo đến Châu Á và người sáng lập OC International (Chiến Dịch Truyền Giáo Hải Ngoại trước đây) đã nói: “Mỗi tấm lòng có Đấng Christ; một nhà truyền giáo; mỗi tấm lòng không có Đấng Christ, một cánh đồng truyền giáo.” (“The Dick Hillis Story,” www.onechallenge.org)

Xuyên suốt sách Công-vụ; Hội thánh được nhìn thấy với tính cách là dân sự của Đức Chúa Trời “đang truyền giáo” – được Chúa Giê-xu sai đi giảng Phúc âm cho cộng đồng các văn hóa! Về cơ bản, Hội thánh là một Hội thánh truyền giáo! Hội thánh được Chúa Giê-xu sai đi! Hội thánh sẽ công bố Phúc âm! Hội thánh đang đào tạo các môn đồ! Hội thánh đang thực hiện sứ mạng!

Mỗi người là những người kết ước làm môn đồ của Chúa Giê-xu đã được Chúa Giê-xu sai đi thực hiện sứ mạng chinh phục những con người xung quanh bạn cho Đấng Christ! Sứ mạng không bắt đầu từ việc vượt biển hay đi đến phía bên kia của thế giới. Theo Công-vụ 1:8; nó bắt đầu từ con đường (trong Giê-ru-sa-lem “của bạn”. mỗi hội thánh phải trở thành một hội thánh truyền giáo. Mỗi Cơ đốc nhân phải nhận biết Chúa Giê-xu đã sai bạn cùng với những môn đồ khác đem Phúc âm của Đấng Christ đến với nền văn hóa của bạn, đến với vùng lân cận, đến các vùng khác trong quốc gia bạn đang sống và xa hơn nữa!