TẠI SAO CHÚNG TA PHẢI TRUYỀN GIÁO ?

1.  Vì Chúa Jesus Là Đấng Chinh Phục Linh Hồn Tội Nhân
a.   Chúa Jesus Đến Để Cứu Mọi Người:
Chúa Jesus đã đến để cứu con người. Đó là mục đích của Ngài.
Vì Con người đã đến tìm và cứu kẻ bị hư mất ” (Luca 19:10).
Mạng lịnh Chúa truyền cho chúng ta cũng phải đi “Cứu người”
Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép, và làm chứng về ta tại thành Giêrusalem, cả xứ Giuđê, xứ Samari, cho đến cùng trái đất ” (Công-vụ 1:8).
Từ Cơ đốc nhân (Christian ) có nghĩa là giống như Đấng Christ. Đấng Christ đã đến để cứu con người, để tìm kiếm người bị hư mất. Vì vậy nếu chúng ta giống Đấng Christ, chúng ta cũng phải đi cứu người.
b.    Ngài Đã Đến Chỗ Người Ta Ở
Chúa Jesus đem sứ điệp của Ngài đến với con người. Ngài đến bất cứ nơi nào có người ở, nơi chợ, trên góc đường, ở triền núi, bên bờ biển và trong gia đình.
Ngài khích lệ chúng ta hãy “ra ngoài đường và dọc hàng rào, gặp ai thì ép mời vào, cho được đầy nhà ta ” (Luca 14:33).
Ngài chẳng bao giờ nói rằng “Hãy đi xây dựng một nhà thờ và cầu xin Đức Chúa Trời sai người ta đến”. Ngài phán “... Hãy đi ra ngoài đường và làm cho đầy nhà ta ”.
Sau khi Chúa về trời, các môn đồ của Ngài đã làm giống như Ngài. Họ rất bận rộn làm chứng ở chợ, trên đường phố, tại nhà, quanh những giếng nước công cộng, nói, phân tích, làm chứng, thuyết phục, rao giảng, chinh phục linh hồn người khác, thúc giục người ta tin nhận phúc âm - như Chúa Jesus đã làm.
Kinh Thánh chép “Ngày nào cũng vậy, tại trong đền thờ hoặc từng nhà, sứ đồ cứ dạy dỗ, rao truyền mãi về tin lành của Đức Chúa Jesus, tức là Đấng Christ ” (Côngvụ Cv 5:42).
Hãy để một ít phút xem qua lời Chúa mỗi ngày trong thời kỳ Tân Ước của các bạn. Trong khi các Hội Thánh hiếm khi có hơn hai hay ba buổi nhóm trong tuần thì các sòng bạc, các rạp cinema, các quán rượu, các nơi vui chơi, các vũ trường lại bận rộn mỗi ngày.
Các Cơ đốc nhân thời Tân Ước hàng ngày ở trong đền thờ hoặc trong mỗi nhà, dạy dỗ và rao giảng về Đức Chúa Jesus Christ.
c.    Ngài Phán “Hãy Đi Ra Và Cứu Họ”.
Chúng ta hãy cầu nguyện cho mọi người đều được cứu. Chúa Jesus phán “Hãy ra đi và cứu họ ”. Họ sẽ bị hư mất nếu chúng ta chỉ cầu nguyện mà thôi.
Đấng Christ đã làm tất cả những gì Ngài có thể làm được. “Và bởi huyết Ngài trên thập tự giá thì đã làm nên hòa bình, khiến mọi vật. .. hòa thuận cùng chính mình Đức Chúa Trời ” (CôlôseCl 1:20).
Bây giờ Ngài ra lệnh cho chúng ta phải nói về tin mừng này cho tất cả các dân tộc ở mọi nơi “Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu. Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được? Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao giảng thì nghe làm sao?
(
RômaRm 10:1314).
Phần của chúng ta là nói với mọi người để họ biết tin mừng về những gì mà Cha trên trời và Con Ngài đã làm để cứu chúng ta.
Tất cả chúng ta phải là những người chinh phục tội nhân vì Chúa Jesus đã làm như vậy.
2.    Vì Mùa Gặt Thì Lớn:
Ngài bèn phán cùng môn đồ rằng: Mùa gặt thì thật trúng song con gặt thì ít ” (Mathiơ Mt 9:37).
“... Khi Ngài thấy những đám dân đông thì động lòng thương xót, vì họ cùng khốn, và tan lạc như chiên không có người chăn(Mathiơ 9:36).
Chúa Jesus Sai Con Gặt Vào Cánh Đồng Mùa Gặt
Khi Chúa Jesus nghĩ về đoàn dân đông đang có nhu cầu này thì Ngài đã làm gì? Ngài đã gọi mười hai sứ đồ, ban cho họ quyền năng đuổi quỉ, chữa lành người bệnh và sai họ đi ra để giúp gặt hái vụ mùa này.
Vì mùa gặt thì lớn nên Ngài cũng chọn bảy mươi người khác (Lu-caLc 10:1-3). Ngài phán với họ rằng “Này ta sẽ ban quyền cho các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền của kẻ nghịch dưới chơn, không gì làm hại các ngươi được ” (Luca 10:19).
Đức Chúa Jesus đã làm một điều gì đó cho mùa gặt đã chín này. Ngài không chỉ ngồi đó để nhìn và cầu nguyện, Ngài đã sai các con gặt vào cánh đồng mùa gặt.
Chúng ta cũng phải động lòng thương xót những người chưa được nghe nói về phúc âm. Nếu chúng ta là những người “giống như Đấng Christ”, chúng ta sẽ phải làm một điều gì đó để chia xẻ phúc âm cho họ.
Đây là lý do thứ hai mà chúng ta trở thành những người chinh phục tội nhân: Mùa gặt thật sự là rất lớn!
3.    Song Con Gặt Thì Ít:
a.    Hàng Triệu Người Cần Được Nghe:
Dân số Việt nam hiện tại là 86 triệu, mỗi năm tăng lên hơn 1 triệu dân. Số người tin Chúa ở Việt Nam chỉ khoãng 1 triệu.
Trung  bình, mỗi năm Việt Nam có thêm 200.000 người mắc bệnh ung thư, 100.000 người sẽ bị tử vong.
Việt Nam đứng hàng thứ 2 trên thế giới về tỉ lệ ung thư gan (nguyên nhân: do hút thuốc lá nhiều).
Cứ 10 giây trên thế giới lại có 1 người chết do thuốc lá, trong khi đó Việt Nam đứng đầu bảng về tỷ lệ người hút (56,1%)."Mỗi năm Việt Nam có khoảng 40.000 người chết vì thuốc lá”.
PGS.TS Tạ Văn Bình, Giám đốc Bệnh viện Nội tiết cho biết: “Việt Nam là một trong những nước có tỷ lệ gia tăng bệnh đái tháo đường nhanh nhất thế giới. Hiện cả nước có khoảng 4,5 triệu người mắc bệnh đái tháo đường trong đó có tới 65% người bệnh không biết mình mắc bệnh”.
Tỉ lệ phá thai: Việt Nam đứng hàng đầu thế giới.
b.    Họ Sẽ Bị Hư Mất Nếu Không Có Đấng Christ.
Có một yếu tố khẩn cấp khi mùa gặt đến. Nếu không gặt nhanh thì mùa thu hoạch sẽ bị thất bại. Bão có thể đến và làm hư hại lúa. Nếu không gặt nhanh thì hột lúa sẽ nẩy mầm và hư hết.
Phaolô đã thúc giục người khác về sự cấp bách: “Hỡi anh em, vậy thì tôi bảo này: thì giờ là ngắn ngủi ” (ICôrinhtô1Cr 7:29).
“Đoạn, tôi nghe tiếng Chúa phán rằng: Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi thưa rằng: Có tôi đây; xin hãy sai tôi”. (EsaiIs 6:8).
Bạn sẽ trả lời như thế nào với Chúa ?
Phương châm của chúng ta là: Mỗi Cơ đốc nhân là một chứng nhân!
Nhiệm vụ của chúng ta là: đến nơi họ sống

4.  Vì Đại Mạng Lệnh Truyền Giáo:
“Và Ngài phán với họ rằng: “Hãy đi khắp thế gian giảng tin lành cho mọi người ” (Mác 16:15).
Mỗi tín đồ đều được giao nhiệm vụ và được kêu gọi “Ấy chính Chúa đã cứu chúng ta, đã gọi chúng ta bởi sự kêu gọi thánh. .. bèn là ý riêng của Ngài chỉ định và theo ân điển. ..” (II Timôthêm 1:9).
a.   Mỗi Tín Đồ Đều Có Một Trách Nhiệm.
“Đại mạng lệnh truyền giáo” là hãy đi và “sự kêu gọi thánh” là làm chứng và phục vụ là uy quyền được Đức Chúa Trời ban cho mỗi tín đồ để hầu việc. Mỗi tín đồ đều có ba chức vụ có tính chất của một thầy tế lễ:
1) Chức vụ đối với Chúa trong sự cầu nguyện, ngợi khen và thờ phượng.
2) Chức vụ đối với nhau trong mối quan hệ yêu thương, trong sự giúp đỡ vật chất và thuộc linh.
3) Chức vụ đối với thế gian (những người chưa tin) bằng sự chữa lành thân thể và tình cảm, đuổi quỉ và nói với họ về tin lành “rằng Đấng Christ chịu chết vì tội chúng ta theo lời Kinh Thánh. Ngài đã bị chôn, đến ngày thứ ba, Ngài sống lại, theo lời Kinh Thánh ” (ICôrinhtôr 15:34).
Khi các tín đồ được dạy làm thế nào để hoàn tất ba chức vụ này thì nhiều người đã bắt đầu thực hiện đặc quyền và trách nhiệm mà Đức Chúa Trời ban cho họ và họ đã nói rằng “Có tôi đây xin hãy sai tôi ” (Êsaiai 6:8).
 b.  Một Đặc Quyền Lớn.
Đấng Christ đã không ban cho chúng ta một đặc quyền nào lớn hơn đặc quyền công bố phúc âm cho mọi người.
Đây là điều mà các Cơ đốc nhân đầu tiên đã làm cả ngày lẫn đêm. Họ đã chữa lành người đau, đuổi quỉ, rao giảng phúc âm từ nhà này sang nhà kia, ở các chợ, các giếng nước trong làng, trên những con đường nhộn nhịp, trên các phố, nơi hội họp, từ các ngục thất, trong hầm tù và khắp mọi nơi.
Họ không có một giáo đường nào hoặc dự định xây những ngôi nhà thờ lớn để làm cản trở niềm vui bùng cháy của chức vụ và chia xẻ Đấng Christ cho những ai đang mòn mỏi chờ đợi tiếp nhận Đấng Christ. Họ đi đến nơi tội nhân đang ở và rao giảng phúc âm.
Chúng ta phải sống vì một mục đích: Chia xẻ phúc âm cho nhiều người bằng mọi phương tiện có được.
Bạn không cần phải là một “Mục sư được phong chức” mới có thể rao giảng phúc âm. Đây là đặc quyền của mọi tín đồ. Cơ đốc nhân không cần phải có một sự kêu gọi đặc biệt để làm những điều mà Đấng Christ đã ủy thác cho họ phải làm trên khắp thế giới này. Họ chỉ cần chấp nhận vinh dự cao trọng đã ban cho họ là trở thành đại sứ cho Đấng Christ.
c.   Mọi Tín Đồ Đều Được Giao Nhiệm Vụ.
Vì mọi tín đồ đều được giao nhiệm vụ và được kêu gọi nên không cần phải có một “sự kêu gọi đặc biệt” nào để trở nên người chinh phục tội nhân. Sự dạy dỗ của Chúa Jesus rất rõ ràng: “Sự sáng của các ngươi hãy soi trước mặt người ta. .. Hãy ra ngoài đường và dọc hàng rào, gặp ai thì ép mời vào, cho được đầy nhà ta ” (Mathiơ 5:16; Luca 14:23).
Chúa Jesus phán: “... Hãy giảng tin lành cho mọi người ”.
Nếu một dân tộc có 95% là Cơ đốc nhân trong khi một dân tộc khác có 95% là những người chưa tin Chúa thì chúng ta nên chọn đến với dân tộc chưa tin Chúa này.
Nếu một cánh đồng lúa chín nhỏ mà có 100 con gặt đang làm việc, trong khi một cánh đồng lớn lại chỉ có một con gặt thì bạn sẽ đến với cánh đồng nào để cứu lúa? Bạn sẽ chọn cánh đồng có nhu cầu lớn nhất và là nơi có ít con gặt nhất.
Nếu có mười người đang nâng một khúc cây, chín người nâng một đầu nhẹ và một người nâng một đầu nặng, thì rõ ràng không có gì khó để phải chọn nên nâng đầu nào.
d.   Đức Chúa Trời Sẽ Dẫn Dắt.
Khi bạn thúc giục những tín đồ của bạn cầu nguyện và đi đến những nơi người ta cần nghe về phúc âm thì Thánh Linh của Đức Chúa Trời sẽ bắt đầu dẫn dắt khi họ ra đi. Bạn không thể hướng dẫn một con tàu đang đứng im trên biển. Chính động cơ mới cần cho bánh lái để điều khiển con tàu. Sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời cũng như vậy.
Có một lần, khi Phaolô đang trên đường đến Châu Á thì bị Đức Thánh Linh cấm “... Hai người sửa soạn vào xứ Bithini nhưng Thánh Linh không cho phép. .. Đương đêm, Phaolô thấy một khải tượng ”. Trong khải tượng này “một người Maxêđoan đứng trước mặt ông và nài xin ông qua Maxêđoan để giúp họ ” (Công-vụ vụ 16:6-9).
Đây là loại hướng dẫn mà bạn có thể nhận được nếu tâm linh bạn nhạy bén và tỉnh thức. Phaolô đã là một sứ đồ, một nhà truyền giáo, đang đi khắp thế giới để rao giảng phúc âm. Khi ông đang định đi đến “những vùng xa hơn ” thì ông nhận được sự hướng dẫn để đi đến Maxêđoan.
Khi muốn biết nơi nào là mùa gặt thì bạn hãy cầu nguyện như sau: “Lạy Chúa, nếu có bất kỳ một cánh đồng, một khu vực hoặc một quốc gia nào mà Ngài muốn chúng con đến, xin hãy bày tỏ và chúng con sẽ đi. Nhưng nếu Ngài không bày tỏ thì chúng con sẽ chọn cơ hội tốt nhất để gặt cánh đồng kết quả nhất và chúng con sẽ ở đó cho đến khi Ngài hướng dẫn đi đến một nơi khác”.
Ngài đã hứa rằng “Nầy ta thường ở cùng các ngươi luôn” (Mathiơ  28:20). Mạng lịnh của Ngài cho chúng ta rất rõ ràng: “Hãy ĐI KHẮP thế gian, giảng tin lành cho MỌI người”. Những lời của Chúa phải được thi hành, không phân tích, bàn cãi hoặc biện giải.
Chúng ta là những người chinh phục linh hồn tội nhân vì đại mạng lệnh truyền giáo của Chúa Jesus Christ.