Bài 02. Môi-se ra đời


KT:  Xuất 1, 2:1-10
     1.     Ra đời trong cảnh nô lệ:

Môi-se được ra đời trong một đất nước đang làm nô lệ, nơi đầy dẫy sự nhọc nhằn, khổ sở và cay đắng. Chẳng những như vậy, mà ngay cả mạng sống của tất cả các bé trai cùng thời với Môi-se lúc mới sanh ra cũng bị đe dọa.
“Người Ê-díp-tô bèn đem lòng ghen ghét dân Y-sơ-ra-ên, bắt làm công việc nhọc nhằn, gây cho đời dân ấy nên cay đắng, vì nỗi khổ sở nhồi đất, làm gạch và mọi việc khác ở ngoài đồng. Các công việc nầy người Ê-díp-tô bắt dân Y-sơ-ra-ên làm nhọc nhằn lắm”.
“Pha-ra-ôn bèn truyền lịnh cho cả dân mình rằng: Phàm con trai của dân Hê-bơ-rơ mới sanh, hãy liệng xuống sông; còn con gái, thì để cho sống”. Xuất 1:13-14;22.
Chúng ta vốn được sanh ra trong cảnh nô lệ cho tội lỗi, đời sống dẫy đầy sự nghèo đói, thiếu thốn, bệnh tật. Sa tan là kẻ muốn cướp mạng sống của chúng ta từ khi chúng ta còn ở trong bụng mẹ, nó giết chúng ta bằng tội lỗi, bằng bệnh tật. Theo thống kê của cả thế giới: Việt nam là một trong mười nước có tỉ lệ phá thai cao nhất trên thế giới. Tỉ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh của Việt nam chiếm 70%. Về những loại bệnh tật khác, Việt nam cũng đứng ở vị trí hàng đầu của thế giới. Nhưng cảm tạ ơn Chúa, Ngài đã bảo vệ và cứu cuộc đời của chúng ta giống như Ngài đã bảo vệ và cứu cuộc đời của Môi se vậy. Đó là lý do vì sao cho đến ngày hôm nay chúng ta vẫn còn sống khỏe mạnh trên mặt đất này. Halelugia ! Hỡi nhà Gia-cốp, và hết thảy các ngươi là dân sót của nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe ta, ta đã gánh vác các ngươi từ lúc mới sanh, bồng ẵm các ngươi từ trong lòng mẹ. Cho đến chừng các ngươi già cả, đầu râu tóc bạc, ta cũng sẽ bồng ẵm các ngươi. Ta đã làm ra, thì sẽ còn gánh vác các ngươi nữa. Ta sẽ bồng ẵm và giải cứu các ngươi”. Ê-sai 46:3-4

2.     Môi se được cha mẹ giấu bởi đức tin, chớ không phải bởi sự sợ hãi:
Ấy chính đức tin của cha mẹ Môi se đã giữ Môi se khỏi sắc lệnh tiêu diệt hết thảy bé trai người Do Thái.
“Bởi đức tin, khi Môi-se mới sanh ra, cha mẹ người đem giấu đi ba tháng, vì thấy là một đứa con xinh tốt, không sợ chiếu mạng của vua.” Hê-bơ-rơ 11:23
Đức tin của cha mẹ Môi se đã chuyển giao cho Môi se. Đức tin phải được chuyển giao. Trong Hê-bơ-rơ 11:24-29, chúng ta thấy đời sống của Môi se là đời sống đức tin giống như đời sống của cha mẹ ông. Chúng ta chỉ có thể chia sẻ cho người khác những gì chúng ta có. Nếu ai đó cần 100 ngàn đồng và bạn chỉ có 10 ngàn đồng, bạn không thể đáp ứng nhu cầu của họ. Bạn chỉ có thể cho những gì bạn có. Khi đối diện với người què ở cửa Đẹp, Phi-e-rơ và Giăng nói: “Ta chẳng có vàng bạc chi hết, song điều ta có thì ta cho ngươi: Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, hãy bước đi!” Công vụ 3:6. Phi-e-rơ không có tiền để cho người què này, nhưng điều ông có đó là Đức tin và quyền năng của Chúa. Ông đã ban cho người què điều ông có và kết quả: người què nhận được sự chữa lành.
Chúng ta cần có đức tin giống cha mẹ của Môi se để có thể chia sẻ đức tin cho con cái mình, điều này cũng được áp dụng luôn cho con cái thuộc linh của chúng ta. Trước mặt Đức Chúa Trời chúng ta có trách nhiệm rất lớn về những gì chúng ta chia sẻ cho con cái. Vì vậy, chúng ta phải hết lòng trong sự tìm kiếm Chúa và xin Chúa thánh hóa đời sống chúng ta khỏi những điều tội lỗi, ô uế, bất khiết.

3.     Được giải cứu bởi con gái Pha-ra-ôn:
Được ba tháng, bà Giô-kê-bết không thể giấu Môi se được nữa. Như là một hành động đức tin nơi chúa, bà đặt con mình trong một chiếc thúng nhỏ trôi trên sông. Chị của Môi se là Mi-ri-am canh chừng từ xa để xem thử điều gì xảy ra cho em mình. (Xuất 2:3-4). Chính lúc đó, con gái Pha-ra-ôn xuống sông tắm và cô thấy con trẻ Môi se trong chiếc thúng nhỏ. Cô động lòng thương Môi-se, biết rằng đứa trẻ là một trong những đứa con của người Do Thái (Xuất 2:5-6).
Tại đây, chị của Môi se đến gần và hỏi Công Chúa là con gái của Pha-ra-ôn: “Công chúa có muốn cháu tìm một phụ nữ nuôi đứa trẻ cho công chúa không?”. Câu chuyện tiếp diễn trong Xuất 2:8-10: “Công chúa đáp: “Phải, đi đi”. Cô chị liền chạy đi gọi mẹ em bé đến. Công chúa bảo bà: “bà đem em bé này về nuôi bú cho ta, ta sẽ trả công cho”. Bà nhận đứa bé và nuôi vú nó. Khi đứa bé đã khôn lớn, bà dẫn nó vào cung trao cho công chúa. Công chúa nhận cậu bé làm con, đặt tên là Môi se vì nói rằng: “Ta đã cứu vớt nó ra khỏi nước”.
Chúng ta thấy người cứu tinh của dân Y-sơ-ra-ên là Môi se, được người con gái thuộc kẻ thù của dân Y-sơ-ra-ên nuôi nấng. Đây là một nguyên tắc thiên thượng được minh họa trong tình huống này mà có thể áp dụng cho chúng ta trong mọi hoàn cảnh. Bởi Đức Chúa Trời ban sự khôn ngoan, thông sáng, và vui vẻ cho kẻ nào đẹp lòng Ngài; nhưng Ngài khiến cho kẻ có tội phải lao khổ mà thâu góp chất chứa, để rồi ban cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời…” Truyền đạo 2:26. Đức Chúa Trời dùng người gian ác  để cất giữ, nuôi nấng, phục vụ và chúc phước cho người công chính. Thật ngợi khen Chúa !
Chẳng những như vậy, con gái Pha-ra-ôn còn trả tiền công chăm sóc Môi-se cho mẹ của ông nữa. “Công chúa nói rằng: Hãy đem đứa trẻ nầy về nuôi bú cho ta; ta sẽ trả tiền công cho”. Xuất 2:9.
Cha và mẹ của Môi se đã hành động trong đức tin, Đức Chúa Trời đã thay đổi hoàn cảnh để bà không bị mất Môi se mà còn được hoàng cung Ai-cập trả tiền để nuôi chính con mình.
Thật là tuyệt vời, “Đức tin, khiến Đức Chúa Trời thay đổi hoàn cảnh”. Chúa chu cấp điều tốt nhất cho Môi se. Không phải Môi se được sự bảo vệ và giúp đỡ của người dân Ai-cập bình thường, mà là sự bảo vệ và giúp đỡ của Công chúa Ai-cập.
Xin bạn đừng bao giờ quên những lời của Rô-ma 8:28, “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định”.
Câu kinh thánh này hiệu nghiệm trong mọi lúc nếu bạn tin, nhưng nếu bạn không tin thì sẽ không nhận được điều gì cả. Đức Chúa Trời đang làm việc ngay bây giờ để những hoàn cảnh được thay đổi vì ích lợi cho chính bạn. Hãy yêu mến Chúa và trông đợi nhiều điều thay đổi trong đời sống của bạn.
Trường Chúa Nhật - HT Elisha