Hãy chia sẻ những trải nghiệm của bạn

I. HÃY CHIA SẺ MỌI LÚC

Không có cách nào khác để mang lại kết quả lớn hơn trong công tác truyền giáo bằng việc chia sẻ những từng trãi Cơ đốc của bạn cho người khác. Đây là trọng tâm của công tác truyền giáo.


Bạn có thể biết Chúa Giê-xu và biết được quyền năng của sự Cứu rỗi của Ngài trong đời sống. Bạn cũng nhận được quyền năng Đức Thánh Linh. Chúa Giê-xu đang làm những điều lớn lao và diệu kỳ trong đời sống bạn. Nhưng làm sao họ có thể biết về Ngài trừ khi bạn chia sẻ với họ? Làm sao họ có thể nghe về Chúa Giê-xu trừ khi bạn nói cho họ biết? Và làm sao họ tin và được cứu trừ khi họ nghe được Tin lành?

Kinh thánh chép
“Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được? Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao giảng, thì nghe làm sao?  Lại nếu chẳng ai được sai đi, thì rao giảng thể nào? Như có chép rằng: Những bàn chân kẻ rao truyền tin lành là tốt đẹp biết bao!” (Rô-ma 10:14-15)

Giả sử rằng Chúa Giê-xu không chia sẻ về Tin lành của Đức Chúa Trời cho chúng ta thì làm sao chúng ta có thể nghe về tình yêu của Đức Chúa Trời ?

Giả sử như người đàn bà Samari năm không chịu chia sẻ từng trãi cuộc đời mình khi gặp Chúa Giê-xu với bà con, bè bạn thì làm sao những người dân ở đó nghe về Đấng Christ?

Giăng 4:28-30 Kinh thánh chép
“Người đàn bà bèn bỏ cái vò của mình lại và vào thành, nói với người tại đó rằng: 29 Hãy đến xem một người đã bảo tôi mọi điều tôi đã làm; ấy chẳng phải là Đấng Christ sao? 30 Chúng bèn từ trong thành ra và đến cùng Đức Chúa Jêsus.”

Chúa Giê-xu trò chuyện với dân chúng bất cứ nơi nào Ngài đi đến, trong nhà họ và Ngài cũng ở lại nhà họ nữa. Khi chúng ta đọc 04 sách Phúc âm, chúng ta thấy Ngài nói chuyện với dân chúng trên đường đi, dọc theo mé biển. Một làn nọ Chúa Giê-xu dạy các môn đồ như thế này “Ngài phán: Chúng ta hãy đi nơi khác, trong những làng xung quanh đây, để ta cũng giảng đạo ở đó nữa; vì ấy là cốt tại việc đó mà ta đã đến.” (Mác 1:38)
 
Bạn có chia sẻ với người khác về những gì Ngài đã làm cho bạn chưa? Hãy thực thiện đi, đừng chần chờ nữa!

“hãy giảng đạo, cố khuyên, bất luận gặp thời hay không gặp thời, hãy đem lòng rất nhịn nhục mà bẻ trách, nài khuyên, sửa trị, cứ dạy dỗ chẳng thôi. (II Ti-mô-thê 4: 2)

Chúa Giê-xu đã nắm lấy mọi cơ hội để giảng Tin lành gay cả tại Thập tư giá Ngài cũng chia sẻ Tin lành cho tên tử tội bị đóng đinh bên cạnh Ngài (Lu-ca 23:43)

Sứ đồ Phao-lô không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để rao giảng Tin lành ngay cả trong cảnh xiềng xích, ngục tù.

“Đoạn, đưa hai người ra ngoài, mà hỏi rằng: Các chúa ơi, tôi phải làm chi cho được cứu rỗi? Hai người trả lời rằng: Hãy tin Đức Chúa Jêsus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Hai người truyền đạo Đức Chúa Trời cho người, và cho những kẻ ở nhà người nữa” (Công-vụ 16:30-32)

Trước mặt vua A-ríp-ba, Phao-lô nói thế này

“Cầu xin Đức Chúa Trời, chẳng kíp thì chầy, không những một mình vua, nhưng hết thảy mọi người nghe tôi hôm nay đều trở nên như tôi, chỉ trừ bỏ xiềng nầy thôi!” (Công-vụ 26:29)

Có nhiều cơ hội không đến với chúng ta hai lần! Hãy nắm lấy cơ hội để truyền rao Tin lành bất cứ lúc nào.

“Ai tin và chịu phép báp têm, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán phạt. (Mác 16:15)

II. KHÔNG HỔ THẸN TRONG VIỆC LÀM CHỨNG

Nhiều người trong chúng ta dường như hổ thẹn khi nói về Chúa Giê-xu cho người khác. Đôi khi chúng ta bị hiểu sai hoặc bị chế nhạo khi chia sẻ đức tin mình cho người khác. Nhưng cần nhớ rằng Đấng Christ đã chịu quá nhiều đau đớn vì chúng ta mà Ngài không hề hổ thẹn, chúng ta không thể dừng lại mà phải bước theo dấu chân Ngài. Chúa Giê-xu là tấm gương tuyệt vời cho chúng ta.

Hãy để một ít phút để nghĩ về Chúa Giê-xu trên thập tự giá. Có những người đi ngang qua chế nhạo Ngài mà họ chính là những người mà Chúa Giê-xu đã cho họ ăn, đã chữa lành cho họ khỏi bệnh tật, đã dạy họ mà họ lại nhạo cười Ngài. Ngài cần phải chết đi sự tuổi nhục này vì đó là con đường duy nhất để cứu con người ra khỏi tội lỗi. Bạn và tôi không nên hổ thẹn khi chia sẻ kinh nghiệm của chúng ta, bởi vì ấy là con đường Ngài đã chọn để người nam, người nữ đến vớiNgài.

Sứ đồ Pha-lô đã không hổ thẹn về thập tự giá. Ông bị đánh đập, xiềng xích và tù ngục nữa. Trong tù, lúc nữa đêm, ông không hổ thẹn mà chia sẻ Tin lành cho những tù nhân khác.

“Lối nửa đêm, Phao-lô và Si-la đương cầu nguyện, hát ngợi khen Đức Chúa Trời; và những tù phạm đều nghe. 31 Hai người trả lời rằng: Hãy tin Đức Chúa Jêsus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Công-vụ 16:25,31

Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin lành đâu, vì là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin, trước là người Giu-đa, sau là người Gờ-réc; Rô-ma 1:16

Không những thế mà ông còn khuyên nhủ, khích lệ để làm vững lòng Ti-mô-thê nữa.

“Vậy, con chớ thẹn vì phải làm chứng cho Chúa chúng ta, cũng đừng lấy sự ta vì Ngài ở tù làm xấu hổ; nhưng hãy cậy quyền phép Đức Chúa Trời mà chịu khổ với Tin lành” (II Ti-mô-thê 1:8)

Ở Phi châu, người ta đi từ nhà này sang nhà khác, làng này đến làng kia để rao giảng Tin lành. Họ không hề hổ thẹn …….

III. CHIA SẺ ĐỂ THAY ĐỔI CON NGƯỜI


Ở Phi Châu có câu cách ngôn như thế này “Nếu bạn muốn con chó bỏ khúc xương, bạn hãy cho nó một miếng thịt ngon”

Điều này giúp cho ta biết rằng nếu như bạn muốn người khác bỏ đi hình tượng, tội lỗi, thì đừng mang đến cho họ một tôn giáo khác hay hệ thống triết lý nào. Chỉ chia sẻ về Chúa Giê-xu Christ cho họ như Phi-líp đã làm cho người dân Sa-ma-ri. Bởi vì Chúa Giê-xu là dòng nước sống cho nhữn ai khát. Ngài là bánh sự sống cho những người đói. Ngài là sự chữa lành cho những ai bệnh tật. Ngài là ánh sáng cho những kẻ mù loà. Là cha của những kẻ mồ côi, là khởi đầu và kết thúc của muôn loài. Ngài là mọi điều mà con người cần đến!

§ Sứ đồ Phao-lô là người có học thức cao. Ông sớm trở thành người lãnh đạo trong cộng động của mình. Ông là người bảo vệ cách mạnh mẽ tôn giáo ông cha mình. Không ai có thể nghĩ rằng ông sẽ rời bỏ tôn giáo cũ. Nhưng điều ấy đã xảy ra KHI ÔNG GẶP CHÚA GIÊ-XU CÁCH CÁ NHÂN.

4 Ấy chẳng phải tôi không có thể cậy mình trong xác thịt đâu. Ví bằng kẻ khác tưởng rằng có thể cậy mình trong xác thịt, thì tôi lại có thể bội phần nữa, 5 tôi chịu phép cắt bì ngày thứ tám, về dòng Y-sơ-ra-ên, chi phái Bên-gia-min, người Hê-bơ-rơ, con của người Hê-bơ-rơ; về luật pháp, thì thuộc phe Pha-ri-si; 6 về lòng sốt sắng, thì là kẻ bắt bớ Hội thánh; còn như về sự công bình của luật pháp, thì không chỗ trách được. 7 Nhưng vì cớ Đấng Christ, tôi đã coi sự lời cho tôi như là sự lỗ vậy.” (Phi-líp 3:4-7)

Phao-lô đã xem mọi sự như lỗ vì cớ ông đã gặp được Chúa Giê-xu cách cá nhân, nghĩa là ông có kinh nghiệm với Ngài. Trãi qua một thời gian dài các sứ đồ khác mới nhận ra được sự thay đổi lớn lao trong cuộc đời ông.

§ Xa-chê, con người giàu có. Ông là người đứng đầu những người thâu thuế. Không ai có thể nghĩ rằng có một ngày Xa-chê chấm dứt nghề trộp cắp này. Nhưng khi ông gặp Chúa Giê-xu và có từng trãi cá nhân với Ngài thì ông hoàn toàn thay đổi.

“Song Xa-chê đứng trước mặt Chúa, thưa rằng: Lạy Chúa, nầy, tôi lấy nửa gia tài mình mà cho kẻ nghèo, và nếu có làm thiệt hại ai, bất kỳ việc gì, tôi sẽ đền gấp tư. ” (Lu-ca 19:8)

§ Có một thanh niên kia sau khi gặp Chúa Giê-xu thì liền bỏ công việc mà anh đang làm mặc dù đồng lương khá cao. Bởi lẽ anh nhận biết công việc ấy không đẹp lòng Đức Chúa Trời. Đời sống anh đã được đổi thay.

Kinh thánh dạy “ Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới.” II Cô-rinh-tô 5:17)