Đức Chúa Trời tạo dựng ra con người để có cuộc sống đầy trọn và cho con người mọi thứ cần thiết để có được cuộc sống như vậy. Cảm giác không đầy đủ và không xứng đáng, mặc cảm lỗi lầm, sự sợ hãi, căng thẳng nội tâm là điều không tự nhiên và là điều huỷ hoại đối với con người. Chúng ta cần phải suy xét lại những yêu cầu của tôn giáo áp đặt lên con người, và giải phóng con người khỏi những gánh nặng mà chính con người tự đặt cho mình.
"Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng" (Mathiơ 11:30) Những lời như vậy Chúa Jêsus đã nói với những người nghe mình, khi họ bị chính tôn giáo Pha-ri-si giả hình dạy một cách có hệ thống để họ tin vào sự không hoàn thiện của bản thân. Họ quen cho rằng, Đức Chúa Trời chỉ thật sự hài lòng với những con người được "biệt riêng", những người không có liên quan gì đến cuộc sống thế gian và những công việc kiếm ăn hằng ngày. Những người lao động bình thường nghe theo Chúa Jêsus đã không thể dành cho những gánh nặng tôn giáo đủ thời gian của mình theo như những thầy dạy luật định cho họ. Họ coi họ là những người tin Chúa hạng hai, xứng đáng nhất cũng chỉ là nhưng mẩu bánh vụn trên bàn của Chúa.
"Không phải như vậy! " Đức Chúa Trời đã tuyên bố "Các ngươi xứng đáng được những điều tốt đẹp nhất từ Cha chúng ta!" Đức Chúa Trời không đặt lên các bạn những gánh năng không chịu được. Cuộc sống cùng với Đức Chúa Trời nhẹ nhàng và bình an. Hãy vứt bỏ những mặc cảm tội lỗi và hãy hiểu rằng các bạn có thể phục vụ Đức Chúa Trời ở bất kỳ dạng công việc nào của các bạn.
Những lời giảng của Chúa không mất đi chút nào tính thời sự ở thời đại của chúng ta.
Rất nhiều người cơ đốc nhân vẫn tiếp tục bị hành hạ bởi cảm giác bẩt an trong lòng. Họ hiểu rằng quan trọng như thế nào làm những việc "thuộc linh cao" như cầu nguyện, đọc Kinh thánh, đến dự những buổi thờ phượng ở Hội thánh. Thường xuyên nghe những lời giảng về tăng trưởng về thuộc linh từ tấm lòng mình họ mong muốn dành cho "thuộc linh" nhiều thời gian hơn, nhưng họ cũng cảm nhận rằng không thể làm được điều này tại vì phần lớn thời gian của họ phải dành ra để làm việc, cho gia đình và những việc trong nhà. Dần dần trong con người họ có cảm giác mắc tội và cảm giác loại hai. Họ bắt đầu tiếp nhận công việc và sinh hoạt tại gia đình như một gánh nặng và muốn thoát ra khỏi nó. Cách nhìn nhận như vậy và những mâu thuẫn nội tâm có thể dẫn tới việc hoặc là con người hoàn toàn mất hết hy vọng được đẹp lòng Đức Chúa Trời, hoặc là sẽ bỏ qua những trách nhiệm của mình phải thực hiện trong công việc và gia đình.
Để có thể loại bỏ cảm giác bất an nội tâm và cảm giác như là mình có lỗi cần phải hiểu răng: Tất cả cuộc sống của bạn là thuộc linh từ ban đầu cho đến cuối cùng. Tất cả cuộc sống của bạn và tất cả mọi điều bạn làm từ công việc lao động cho đến việc tại gia đình chỉ là một tổng thể hài hoà duy nhất - sự phục vụ Chúa không ngừng.
Trong thư của mình sứ đồ Phao lô nói với những nhóm người khác nhau, trong số này có cả những người nô lệ. Những lời của ông vẫn rất quan trọng đối với chúng ta mặc dù xã hội ngày nay chế độ nô lệ đã kết thúc rồi. Nhiều người trong thời đại của chúng ta cũng như người nô lệ trước đây không có thể làm được nhũng hoạt động "thuộc linh" vài giờ trong một ngày. Những người nô lệ có ít thời gian tự do bởi một điều đơn giản họ không sở hữu được chính bản thân mình. Hoàn toàn phụ thuộc vào chủ của mình, họ không thể tự chủ quyết định làm gì và làm vào lúc nào.
Phao lô đã viết cho họ:
"Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta, vì biết răng anh em sẽ bởi Chúa mà được cơ nghiệp làm phần thưởng. Hãy hầu việc Đấng Christ tức là Chúa." (Cô-lô-se 3:23, 24)
Ông dạy rằng: "Hãy làm việc như là như chính Đức Chúa Trời là sếp của mình." Hãy đặt để vào công việc hàng ngày, công việc bình thường nhất của bạn tất cả tình yêu bạn có với Đức Chúa Trời và công việc cuả bạn sẽ trở thành sự phục vụ Chúa. Công việc sẽ đầy ý nghĩa. Bạn sẽ cất bỏ được cảm giác có lỗi rằng bạn không đến được những buổi nhóm. Bạn sẽ giải phóng khỏi cảm giác bất an trong lòng. Sụ tự đánh giá về bản thân mình sẽ thay đổi rõ rệt theo chiều hướng tốt lên. Các bạn sẽ không còn nghĩ mình là những người nô lệ thấp hèn mà các bạn là những con người hầu việc Chúa. Cao hơn tất cá những điều này, Đức Chúa Trời sẽ chúc phước cho bạn, cho bạn cơ nghiệp. Đức Chúa Trời làm cho lớn lên tất cả nhưng hạt giống yêu thương mà bạn đã gieo.
Hãy chú ý tới từ "hễ làm việc gì" (theo Kinh-Thánh tiếng Nga - tất cả việc gì làm), mà sứ đồ Phao lô sử dụng. Ông không kêu gọi làm việc theo kiểu: "Nếu như bạn được rơi vào người chủ tốt" hay là "nếu như bạn thích công việc được giao". Nhưng hướng dẫn của ông là đối với bất kỳ dạng công việc nào, và với bất kỳ điều kiện làm việc nào.
Thật là hạnh phúc, chúng ta sống ở thời kỳ và xã hội mà ở đó chúng ta có thể tự chọn cho mình dạng công việc. Tôi khuyên mỗi người sử dụng quyền lựa chọn của mình và luôn luôn tiến tới làm những việc bạn thích, làm những việc bạn có nhiều khả năng nhất. Nhưng có thể nói như thế nào vớí những người mà vì những nguyên nhân nào đó không thể làm được như vậy.
Bất kỳ một công việc nào đều có thể đem tới sự thoả mãn và niềm vui, nếu như bạn hiểu được răng bạn đang cộng tác với Đức Chúa Trời.
Hoàn thành một công việc nào với tất cả tấm lòng của mình, bạn có thể phục vụ Chúa và cảm nhận sự hiện diện của Chúa không thua kém chút nào so với ở Hội thánh.
Đặt vào công việc tất cả tâm hồn mình, bạn có thể nhận biết Chúa và chân lý của Đức Chúa Trời, bởi vì người Thầy tốt nhất sống trong lòng bạn chứ không phải ở trong những đền thờ do tay con người tạo ra.
Đây không nói rằng bạn phải thực hiện một điều gì to lớn và bất thường. Điều có ý nghĩa không phải là bạn làm cái gì, nhưng ở chỗ bạn làm việc đó như thế nào. Chỉ duy một điều có ý nghĩa là bạn đặt để bao nhiêu tình thương yêu vào lao động của mình.
Trong bản tình ca "Người tiên tri" của mình nhà thơ nổi tiếng người Livan Đzebran Khalin có viết :
"Chỉ có khi bạn làm việc với tình yêu, bạn nối mình với chính mình, với những người khác và với Đức Chúa Trời.
Và còn thế nào là lao động với tình yêu ?
Đó là dệt vải từ những sợi chỉ kéo ra từ trái tim mình, như là người yêu mình sẽ mặc tấm vải đó.
Đó là xây một ngôi nhà với tất cả tình yêu, như là người yêu của mình sẽ sống ở đó.
Đó là gieo những hạt giống đầy sự chăm chút và gặt hái vụ mùa với niềm sung sướng như là người yêu mình sẽ ăn nhưng bông trái đó.
Đó là rót đầy tất cả vật dụng, mà bạn làm ra băng hơi thở của tâm hồn mình.
Lao động - là tình yêu, ở dạng nhìn thấy.
Bởi vì rằng bạn nướng bánh mỳ với sự thờ ơ - tức là bạn nướng bánh đắng, vì bánh chỉ chín được một nửa.
Và nếu bạn đạp nho để làm rượu với sự không muốn làm, thì sự không muốn này của bạn sẽ biến rượu nho của bạn thành thuốc độc."
Dù chúng ta là ai đi nữa, chúng ta ở đâu đi nữa, chúng ta có quyền lựa chọn Thái độ của chúng ta đối với công việc. Chỉ có phụ thuộc vào chúng ta với tình yêu hay với sự huỷ hoại chúng ta làm công việc cuả mình. Chỉ có chúng ta quyết định cuộc sống chúng ta sẽ đầy giá trị hoặc bất hài hòa, những bông trái tốt lành hoặc đắng cay nó đem tới cho chúng ta..
Tôi muốn chia sẻ với các bạn năm nguyên tắc quan trọng có thể giúp các bạn thành công trong công việc và nhận lãnh từ đó sự thoả mãn nhất.
1. Hãy có Linh tánh tốt lành (Kinh Thánh tiếng Nga - "tinh thần cao cả") - hướng tới làm mọi việc cho đến mức hoàn thiện!
Trong Kinh thánh có nói về Đa-ni-ên, một con người vĩ đại tại thời Cựu ước:
"Vả Đa niên lại trổi hơn hai quan thượng thư kia, vì người có linh tánh tốt lành" (Đaniên 6:3) (Bản dịch khác - "Linh tánh hoàn thiện")
Và đây là một trong những điều khác biệt quan trọng nhất phân tách người thành công và không thành công. Nêu như những người không thành công chỉ đi theo con đường mòn, mọi điều đã thành thói quen và quen thuộc thì những người thành công luôn tiến tới mọi điều hoàn thiện, đưa tất cả mọi việc đang làm tới mức hoàn thiện. Ngay cả khi họ không phải là người có tài như những người xung quanh nhưng sớm hay muộn khoảng cách giữa họ sẽ rất rõ ràng.
2. Mỗi một ngày hãy học một điều gì mới.
Bất kỳ công việc nào bạn đã làm qua, bạn đều biết răng trong công việc luôn có chỗ để cho sự tăng trưởng nghề nghiệp. Nếu như bạn làm việc trên máy móc công nghiệp, hãy tập thêm những những thao tác mà bạn chưa biết trước đây. Nâng cao trình độ nghề nghiệp, bạn trở thành người làm việc đáng giá hơn. Bạn sẽ khó bị mất việc và nếu như bị mất việc làm sẽ dễ tìm lại hơn nhiều.
"Con có thấy những người nào siêng năng trong công việc của mình chăng? Người đó hẳn sẽ đứng trước mặt các vua, chớ chẳng phải ở trước mặt người hèn hạ đâu." (Châm ngôn 22:29)
3. Hãy để cho người chủ thuê các bạn là con nợ của các bạn!
Hãy cho nhiều hơn các bạn nhận. Nếu như các bạn được trả lương một nghìn rub hãy làm việc cho hai nghìn rub. Nếu các bạn được trả hai nghìn rub hãy làm việc cho năm nghìn rub. Nếu các bạn được trả năm nghìn rub, hãy làm việc cho mười nghìn rub. Các bạn hành động như vậy, các bạn tự tạo ra cho bản thân khả năng tăng trưởng. Người chỉ tính để làm việc trên đồng lương nhận được, luôn luôn nằm ở trạng thái mấp mé bị đuổi việc. Còn người làm việc ít hơn phần nhận lãnh, sẽ tự tạo ra tiền đề cho sự đuổi việc cuả chính mình.
4. Hãy nhớ rằng công việc là dòng kênh phước hạnh tài chính của bạn.
Năm năm trước đây, tôi nhặt được số tiền to (đối với tôi và ở thời gian đó) và tôi tiếp nhận nó như một phước hạnh đến từ Đức Chúa Trời. Nhưng từ đó đến nay, tôi không nhặt được gì nữa mặc dù hết sức chú ý dưới chân mình khi đi trên đường. Nếu như tôi cứ tiếp tục đợi chờ tiền sẽ lại đến với tôi theo kiểu "phép lạ" như vậy có lẽ tôi đã quá chán nản.
Các bạn hãy hiểu tôi cho đúng: Những phép lạ vẫn xảy ra trong cuộc sống chúng ta. Cả quyển Kinh thánh đầy những ví dụ như vậy. Nhưng phép lạ chỉ để giải quyết những khó khăn tài chính tạm thời. Dòng kênh dẫn phước hạnh vật chất thường xuyên là công việc.
Khi dân Ixraen đi trong đồng vắng, Đức Chúa Trời nuôi họ bằng ma-na. Nhưng khi họ vừa vào đến miền đất hứa, thì ma-na lập tức ngừng rơi. Bấy giờ họ đã cần phải cuốc đất, gieo trồng, làm vườn. Về phần Đức Chúa Trời thì Ngài hứa sẽ ban phước hạnh trên công việc tay họ làm ra (Phục truyền luật lệ ký 8 : 28)
Kinh thánh nói rằng:
"Hãy nhớ lại Giê hô va Đức Chúa Trời ngươi, vì ấy là Ngài đã ban cho ngươi sức lực đoạt được những sản nghiệp " (Phục truyền luật lệ ký 8 : 18)
Mỗi con người trong chúng ta có sức lực, để đạt được sản nghiệp. Từ phía chúng ta chỉ cần bắt đầu sử dụng nó hữu ích cho chúng ta và nhũng người xung quanh, khi bắt đầu lao động.
5. Hãy tiếp nhận phước hạnh, khi nó đến với bạn.
Một số người tin nhận Chúa trong tiềm thức không tiếp nhận của cải và những phước hạnh vât chất. Họ tin rằng không nên "tách biệt khỏi tập thể", có nhiều thứ hơn những người xung quanh. Đây là sai lầm từ tôn giáo, ca ngợi sự nghèo đói và ảnh hưởng của bình quân chủ nghĩa. Nhưng các bạn không bao giờ cần phải ngượng ngập khi tiếp nhận phần thưởng được gửi tới từ Đức Chúa Trời. Hãy tiếp nhận nó với lòng biết ơn, và biết rằng thành tích của bạn - là bằng chứng sức mạnh và tình yêu của Đức Chúa Trời, Ngài sống trong bạn và hành động qua bạn.
Các bạn hãy lao động, và để cho bông trái lao động của mình tự nó nói lên cho bạn, khẳng định chân lý lời của Đấng Christ : "Ai cứ ở trong ta và ta ở trong họ thì sinh ra lắm trái " (Giăng 15 :5).
Một người bình thường bỏ ra tám giờ trong ngày để lao động, tức là 1/3 cuộc sống của mình. Liệu chúng ta có quyền cho phép để chỗ thời gian này mất đi vô ích, chỉ vì chúng ta không hiểu đúng khái niệm "thuộc linh "?
Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta thành cộng tác viên của mình, làm việc cùng Chúa và vì Chúa, cho dù chúng ta ở đâu. Chúng ta là những người trung gian, qua chúng ta tình yêu thương của Đức Chúa Trời được tưới khắp thế gian. Và công việc của chúng ta là một trong những kênh phước hạnh của Đức Chúa Trời.
Mọi việc cơ-đốc nhân làm, sẽ làm nên cơ-đốc nhân - đặc biệt là trong tinh thần nào anh ta làm việc. Bạn làm việc với tinh thần nào, tinh thần (thần) đó sẽ làm việc trong bạn. Bạn sinh ra từ tinh thần mà bạn làm việc trong đó. - E. Sten-li Giôns
Anđrây Iasurin