Đứng vững khi bị cám dỗ (P.1)

Giống như những viên đá bóng láng của Đa-vít đã hạ tên khổng lồ Gô-li-át chỉ trong một cú ném, những sự cám dỗ của thế gian – danh, lợi, quyền và thú vui – đến với chúng ta với tất cả sức mạnh và đánh trúng vào ngay giữa trán chúng ta. Những sự cám dỗ này rất trực tiếp và làm chết người đến độ không một người khổng lồ nào, bất kể đời sống thuộc linh như thế nào, lại hoàn toàn không bị đánh bại được.


Như chúng ta sẽ thấy trong bài học hôm nay, một con người to lớn đầy sức mạnh, người có mục tiêu vĩ đại cho cuộc đời, cũng đã bị sự cám dỗ đánh gục, người đó tên là Sam-sôn.

Và viên đá bóng lánh đã hạ gục ông ta chính là sự vui thú – chính xác hơn, sự vui thú nhục dục xác thịt.



PHẦN I
Các quan xét 13:1-12 13:24-14:7. Phân đoạn Kinh Thánh hôm nay hơi dài, nhưng tất cả những điều này nói cho chúng ta biết về quan xét Sam-sôn. “Dân Y-sơ-ra-ên cứ làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va phó chúng nó vào tay dân Phi-li-tin trọn bốn mươi năm. Vả, có một người Xô-rê-a, thuộc về một họ hàng của chi phái Đan, tên là Ma-nô-a; vợ người son-sẽ, không có con. Thiên sứ của Đức Giê-hô-va hiện đến cùng người đờn bà ấy mà rằng: Kìa, ngươi son sẻ không có con; nhưng ngươi sẽ thọ thai và sanh một đứa con trai.  Vậy, từ bây giờ hãy cẩn thận, chớ uống rượu hay là vật chi say, và cũng đừng ăn vật gì chẳng sạch; vì người sẽ có nghén và sanh một đứa con trai. Dao cạo sẽ không đưa qua đầu nó, bởi vì đứa trẻ từ trong lòng mẹ sẽ làm người Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời; về sau nó sẽ giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay dân Phi-li-tin. Người đờn bà đi thuật lại cùng chồng mình rằng: Một người của Đức Chúa Trời đến cùng tôi, diện mạo người giống như diện mạo thiên sứ của Đức Chúa Trời, rất đáng kính đáng sợ. Tôi không dám hỏi người ở đâu, người cũng không tỏ cho biết tên người; nhưng người có nói cùng tôi rằng: Kìa, ngươi sẽ thọ thai và sanh một đứa trai; vậy bây giờ, chớ uống rượu hay là vật chi say, và cũng đừng ăn vật gì chẳng sạch; vì đứa trẻ đó, từ trong lòng mẹ cho đến ngày qua đời, sẽ là người Na-xi-rê cho Đức Chúa Trời.

Ma-nô-a cầu nguyện Đức Giê-hô-va mà rằng: Ôi, Chúa! xin Chúa cho người của Đức Chúa Trời mà Chúa đã sai xuống, lại đến cùng chúng tôi, đặng dạy chúng tôi điều phải làm cho đứa trẻ sẽ sanh ra! Đức Chúa Trời nhậm lời cầu nguyện của Ma-nô-a. Thiên sứ của Đức Chúa Trời lại đến cùng người đờn bà đương khi ngồi trong đồng ruộng; còn Ma-nô-a, chồng nàng, không có tại đó với nàng. Người đờn bà liền chạy đi thuật cho chồng rằng: Kìa, người đã đến cùng tôi ngày nọ, nay lại hiện đến. Ma-nô-a đứng dậy, đi theo vợ mình, và khi đến gần người đó, thì nói rằng: Ông có phải là người đã nói cùng đờn bà nầy chăng? Người đáp: Ấy là ta. Ma-nô-a tiếp: Khi lời ông ứng nghiệm, thì đứa trẻ phải giữ theo lệ nào, và phải làm làm sao?”

Các quan xét 13:24-14:7 “Người đàn bà này sanh một con trai, đặt tên là Sam-sôn. Đứa trẻ lớn lên, và Đức Giê-hô-va ban phước cho.  Thần Đức Giê-hô-va khởi cảm động người tại trong dinh Đan, giữa khoảng Xô-rê-a và Ê-ra-ôn. Sam-sôn đi xuống Thim-na, thấy một người nữ trong vòng con gái Phi-li-tin. Người đã trở lên, thuật điều đó cho cha mẹ mình, mà rằng: Con có thấy tại Thim-ma một người nữ trong vòng con gái Phi-li-tin; bây giờ xin hãy hỏi nàng cưới cho con. Cha mẹ người nói rằng: Trong vòng các con gái của anh em con và trong cả dân sự chúng ta, há chẳng có người nữ nào, mà con phải đi cưới vợ nơi dân Phi-li-tin chẳng chịu cắt bì đó sao? Sam-sôn đáp cùng cha rằng: Xin cha hãy cưới nàng đó cho con, vì nó đẹp mắt con. Vả, cha mẹ người chẳng rõ điều đó bởi nơi Đức Giê-hô-va mà đến; vì người tìm dịp tranh đấu cùng dân Phi-li-tin. Lúc bấy giờ dân Phi-li-tin quản hạt Y-sơ-ra-ên. Sam-sôn đi xuống Thim-na với cha mẹ mình; khi đến vườn nho Thim-na, thấy một con sư tử tơ đến đón gầm hét. Thần của Đức Giê-hô-va cảm động Sam-sôn rất mạnh, tuy chẳng cầm vật chi, song người xé con sư tử đó như xé con dê con vậy. Nhưng người chẳng thuật lại cho cha mẹ hay điều mình đã làm. Vậy, người đi xuống, nói cùng người nữ, người nữ đẹp lòng Sam-sôn.”
Trong loạt bài học của chúng ta về việc Đứng Vững Một mình, thành thật mà nói, hôm nay chúng ta đến chỗ gay go nhất. Nó là chiến trường nổi tiếng nhất trong đời sống Cơ-đốc nhân. Dĩ nhiên, tôi đang nói về sự cám dỗ. Có người nói với tôi rằng cách duy nhất để giải quyết vấn đề cám dỗ là chìu theo nó. Đó là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề cám dỗ. Lời khuyên thật kinh khủng. Cũng có người khác lại nói với tôi rằng họ có thể giải quyết tất cả mọi việc trong đời sống, ngoại trừ sự cám dỗ. Nó là điều duy nhất họ không thể đối phó được.
Chúng ta gặp nó trên ngã ba đường mỗi ngày phải không quý vị? Quý vị có thể là một học sinh 13 tuổi, và rồi quý vị thấy mình gặp khó khăn với sự cám dỗ. Quý vị có thể là tám chín tuổi, hay tám chín mươi tuổi, quý vị có thể là một thương gia trong thế giới thương mại, quý vị có thể là một bác sĩ, một luật sư, hay một nông dân, một người nội trợ, quý vị có thể là người hay đi đó đi đây, hoặc là người chỉ ở quanh quẩn trong nyà mà thôi, quý vị vẫn không thể tránh khỏi sự kiện là quý vị đang đối diện với sự cám dỗ. Và tất cả những lý thuyết quý vị vun xới trong nhà thờ, những bài học rất tốt từ Lời của Đức Chúa Trời, nhưng rồi bất ngờ quý vị thấy mất sức mạnh của nó khi quý vị bước vào thế gian sáng thứ Hai và quý vị mặt đối mặt với sự cám dỗ. Cá nhân tôi đối diện với nó còn nhiều hơn quý vị nữa. Tôi vật lộn với nó mỗi tuần trong đời sống của tôi, và thỉnh thoảng cũng bị thất bại trong khu rừng mênh mông của sự cám dỗ.
Vì vậy hôm nay chúng ta đang nói về điều rất thực, rất giá trị, thực như ánh sáng mặt trời trong buổi sáng ngày mai vậy. Điều lý thú là Gia-cơ không hề nói rằng “nếu” chúng ta bị cám dỗ, nhưng là “khi” chúng ta bị cám dỗ.

Cho nên trong một hình thức giới thiệu sứ điệp, tôi muốn nói vài điều ở đây. Và tôi muốn quý vị để tâm trí mình được thư giãn. Chúng ta sẽ không chấm dứt sứ điệp này trong chương trình phát thanh hôm nay, nhưng chúng ta sẽ bắt đầu và rồi sẽ hoàn tất nó vào kỳ tới khi chúng ta gặp lại nhau để học Lời của Đức Chúa Trời.
Điều đầu tiên tôi muốn nói trong hình thức của phần giới thiệu là sự cám dỗ truyền đạt một ý niệm hạn hẹp vào trong hầu hết tâm trí của mọi người. Lối sống của xã hội hiện nay và sự sắp đặt tâm trí sẵn truyền đạt ý tưởng về sự ham muốn nhục dục mỗi khi chúng ta nói đến cám dỗ. Tôi tin rằng nếu chúng ta có cách nào đó thực hiện thống kê cấp tốc, thì tôi tin rằng hầu hết mọi người trong quý vị hiện đang nghe tôi, chắc chắn sẽ nghĩ ngay đến vấn đề nhục dục xác thịt khi nghe tôi nói đến sự cám dỗ. Điều đó không phải là sai. Chúng ta cũng nên bao gồm vấn đề nhục dục xác thịt vào trong danh sách của sự cám dỗ, nhưng đó không phải là cách duy nhất chúng ta bị cám dỗ. Có lẽ một quyết định đang bước đi cách chiến thắng trong lãnh vực đó. Nhưng quý vị có thể bị cám dỗ ở những lãnh vực khác. Sự cám dỗ chỉ đơn giản là cánh cửa dẫn đến tội lỗi. Quý vị có thể bị cám dỗ gian lận bài thi vào Thứ Ba, Thứ Tư hay tuần tới, hoặc gian lận thuế lợi tức. Quý vị có thể bị cám dỗ nói dối. Quý vị có thể bị cám dỗ nói hành người khác. Quý vị có thể bị cám dỗ phạm bất cứ tội lỗi nào.

Cho nên chúng ta không chỉ đơn giản nói về sự nhục dục mà thôi, mặc dầu tôi nhận với quý vị rằng đó là đề tài chính khi chúng ta nghiên cứu về Sam-sôn hôm nay nay, cũng như kỳ tới. Ông ta là một người đàn ông với sự yếu đuối của người đàn bà. Ông không hề bao giờ học cách xử lý với đam mê đó. Ông tranh chiến với nó, nhưng không phải trong cách để bước đi trong chiến thắng. Ông đã bước đi trong thất bại, bởi vì thành thật mà nói, ông ta yêu thích nó. Ông đã vun xới loại lối sống đó và nó khắc ghi dấu hằn trong suốt cuộc đời của Sam-sôn. Ông đã chết để trả cái giá kinh khiếp cho thú vui nhục dục.

Điều thứ hai trong phần giới thiệu là tôi muốn nói cách rõ ràng rằng tôi có một sự lựa chọn hôm nay về cách nào tôi đến với chủ đề này. Nó là một đề tài tế nhị và nhạy cảm. Quý vị cần biết điều đó trước khi đi xa hơn. Một số quý vị cám ơn Chúa là không phải là người giảng về đề tài này. Không phải dễ để giảng về nó. Khi suy nghĩ để chia sẻ về đề tài sự cám dỗ, thì tôi bị cám dỗ để chia sẻ nói cách dễ chịu hơn. Cách dễ chịu là tôi chỉ nói chung chung về những sự cám dỗ mà tất cả chúng ta đều gặp, làm cho mọi người cảm thấy dễ chịu, để rồi sau buổi phát thanh, quý vị nghĩ sẽ tốt như thế nào nếu người đó, người đó nghe được sứ điệp này, bởi vì người đó, người đó cần nghe loại sứ điệp về sự cám dỗ. Hoặc, trên mặt khác, tôi có thể chia sẻ rất thẳng và trong đến với nói trong một cách khôn ngoan, tôi hy vọng như vậy, nhưng cũng rất cá nhân, và chấp nhận việc bị một số người chống đối, chắc chắn là sẽ có. Tôi quyết định sẽ chọn cách thứ hai.

Tôi thật sự không phải được kêu gọi để chinh phục bạn bè. Tôi đã học được điều đó cách đây một số năm khi tôi chinh phục được vài kẻ thù qua sự giảng dạy Lời Đức Chúa Trời, có lẽ phải nói là Đức Chúa Trời đã chinh phục họ. Tôi không quan tâm nếu Lời của Chúa xúc phạm đến người nghe. Tôi chỉ quan tâm đến việc nếu chính tôi xúc phạm người khác thôi. Và vì vây tôi đã suy nghĩ suốt cả tuần về những lời sẽ nói và ngay cả những cụm từ mà tôi sẽ dùng hôm nay, cũng như trong kỳ tới. Bởi vì tôi muốn đối phó với một đề tài tế nhị, nhạy cảm trong một phương cách hết sức khéo léo và cẩn thận. Nhưng không đến độ lướt qua vài lãnh vực đặc biệt của việc ứng dụng mà tôi nghĩ rằng chúng ta cần phải xử lý nó.

Cho nên với điều đó trong trí, chúng ta hãy ôn lại các mục tiêu của mạng lưới thế gian. Nó rất ích lợi để chúng ta làm điều này. Chúng ta đã không làm như thế trong vài tuần rồi. Vì vậy trước khi chúng ta bước vào trong kinh văn, hãy cùng nhau ôn lại những đối tượng của mạng lưới thế gian mà chúng ta đang sống ở trong ấy. Có bốn đối tượng, đó là: danh, lợi, quyền và thú vui! Mời quý vị cùng lập lại với tôi: danh, lợi, quyền và thú vui! Một lần nữa. Danh, lợi, quyền và thúi vui.

Quý vị hãy lắng nghe giới truyền thông trong tuần này và sẽ khám phá ra rằng cả bốn điều đó xuất hiện trong hình thức này hay hình thức khác và mang một bộ áo dễ được chấp nhận. Quý vị hãy xem trên tivi. Quý vị hãy lắng nghe từ âm nhạc. Quý vị nhìn trên màn ảnh. Quý vị quan sát hành động của thế gian. Quý vị là thương gia, đối diện với thương gia khác trên bàn hội nghị, hoặc trên hành lang, hoặc trên đường phố. Hãy lắng nghe câu chuyện đàm thoại của họ. Quý bà, quý cô tham gia vào vài loại công việc nào đó, hãy thử lắng nghe quý bà, quý cô khác xem. Nếu quý vị làm việc tại nhà, thì hãy lắng nghe các bà hàng xóm. Và nếu họ không có đức tin nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu, quý vị sẽ nghe một trong bốn điều đó, hay nhiều hơn nữa ở khắp mọi nơi trong nhiều hình thức khác nhau, nhiều cách khác nhau (AIFL-826, TS).

Danh – trở nên nổi tiếng! Lợi – trở nên giàu có! Quyền – trở nên chỉ huy! Thú vui – trở nên thỏa mãn! Nếu cản thấy thích, hãy làm đi! Nếu nghe hay, hãy thử đi! Nếu thấy ngon, hãy ăn đi! Thỏa mãn ước muốn. Bây giờ thì quý vị thấy rồi đấy, đó là một phần của mạng lưới thế gian. Nó được hệ thống giáo dục của xã hội chúng ta ngày nay ôm chầm lấy. Và nếu một người không được tái sanh, thì bất kể người ấy có bao nnhiêu bằng cấp đi theo sau tên mình, người ấy sẽ chạy theo mạng lưới của thế gian trong cách này hay cách khác, và rồi triết lý sống của người ấy sẽ dựa và sinh động trên bốn điều cơ bản của danh, lợi, quyền và thú vui.

Chúng ta đang sống trong một thế giới ngã theo bốn điều đó. Chúng ta cần phải dứt khoát với Đức Chúa Trời. Chúng ta cần phải đến chỗ giải quyết việc chúng ta sẽ sống như thế nào trong một thế giới lạc đường. Bây giờ thì tôi là người đầu tiên phải chấp nhận rằng chúng ta không thể rửa sạch hồ cá. Chúng ta được kêu gọi để đánh lưới người. Chứ Đức Chúa Trời không hề kêu gọi chúng ta để làm sạch xã hội. Nhưng chắc chắn Ngài kêu gọi chúng ta làm sạch đời sống mình. Quý vị cần biết điều này.

Vì vậy chính yếu hôm nay chúng ta sẽ chỉ nói về điều thứ tư trong bốn điều mà thôi, vấn đề việc chúng ta giải quyết như thế nào khi những thú vui quá mức xuất hiện trong lối đi của chúng ta. Đó là nền tảng của bài học chúng ta hôm nay.

Chúng ta sẽ rất đau đớn khi đi sâu vào đề tài này. Tôi không xin lỗi về điều đó, nhưng tôi muốn quý vị biết trước, và tôi nhận thức sự chống đối tôi sẽ nhận lãnh khi chia sẻ sứ điệp này. Tôi tin cậy Đức Chúa Trời sẽ phán trực tiếp với vài cuộc đời trong quý vị, là người đang cần phải đi đến chỗ dứt khoát với lãnh vực của sự cám dỗ.

Chúng ta bước vào việc nghiên cứu cuộc đời của Sam-sôn. Nói đến Sam-sôn khiến tôi nhớ đến hình ảnh của Sam-sôn mà tôi đã có trong trí khi còn nhỏ. Thời thơ ấu, tôi hầu như đi nhà thờ mỗi Chúa nhật với Ba Mẹ. Nhưng tôi không bao giờ, hoặc chính xác là ít khi ngồi yên để nghe giảng. Tôi hoàn toàn không hiểu được loại ngôn ngữ mà nhân vật đứng phía sau tòa giảng nói lúc ấy. Ông không hề dùng loại từ ngữ mà ở tuổi tôi có thể hiểu được. Thú thật là tôi cũng không hề nghe được một bài giảng nào về sự cám dỗ trong suốt thời thiếu niên, trong khi tôi đang tranh chiến và thất bại với những cám dỗ vây quanh.
Trong những giờ nhàm chán của giờ giảng trong thời thơ ấu, tôi thường lật xem truyện tích Kinh Thánh bằng tranh. Lần kia tôi bắt gặp hình của Sam-sôn. Một người vạm vỡ, gân guốc, to lớn, tóc dài, râu rậm, tay cầm hàm lừa. Tôi không hiểu tại sao ông ta lại cầm cái hàm lừa trong tay. Ông đang đánh mọi người xung quanh, và họ ngã nằm la liệt khắp nơi trên sườn đồi. Tôi xem Sam-sôn như là vị anh hùng của mình. Tôi lật suốt quyển sách để tìm chỗ nào nói về cuộc đời của nhân vật ấy, nhưng không tìm được. Một nhân vật đô con, vạm vỡ, gân guốc, như cầu thủ bóng cà na của Úc.

Tôi muốn nói rõ rằng Sam-sôn không phải giống như thế. Kinh Thánh không hề mô tả Sam-sôn là một người to con, gân guốc, vạm vỡ. Ông không hề bao giờ chơi thể thao. Rõ ràng ông chỉ là một người có dáng vóc trung bình, như một nông dân, hay bất cứ người đàn ông Do-thái nào khác. Hơn thế nữa, khi quý vị học về cuộc đời của Sam-sôn trong cách không bị định kiến chi phối, quý vị sẽ thấy những lời Sam-sôn nói với Đa-li-la, hay khi Đali-la nói với Sam-sôn: “Chàng hãy cho biết sức mạnh của chàng đến từ đâu?” Điều này cho thấy rằng họ rất lạ lùng khi thấy Sam-sôn chỉ là một người bình thường, nhưng tại sao lại có sức mạnh kinh khủng như thế. Họ rất kinh ngạc khi nhìn thấy Sam-sôn giết sư tử, hay với cái hàm lừa giết hàng ngàn người Phi-li-tin. Thật sự thì từ chính môi miệng Sam-sôn cũng thú nhận rằng: “Nếu người ta cạo tóc ta đi, thì ta cũng giống như mọi người khác mà thôi.” Điều đó thật lý thú phải không quý vị? Giống như mọi người đàn ông khác. Quý vị thấy đấy, sức mạnh của Sam-sôn không phải ở trên các bắp thịt, cũng như không phải trên tóc của ông. Sức mạnh của Sam-sôn ở trên lời nguyện của ông. Chúng ta sẽ học điều này trong giây lát đây.
Quý vị có thể nghĩ rằng một con người thất bại về mặt đạo đức như vậy chắc là đến từ cha mẹ không tin kính, từ môi trường suy thoái, xã hội xấu xa, hoàn cảnh tạo nên như vậy, khiến ông ta phải chiến đấu để sinh tồn. Nhưng đó hoàn toàn không phải là sự thật. Trái lại, quý vị sẽ khám phá thấy rằng Sam-sôn đến từ một gia đình rất trật tự, tin kính và được hướng dẫn cách cẩn thận. Tôi tìm thấy ba lợi chính từ điều đó trong cuộc đời của Sam-sôn. Tôi gọi nó là “Những Hoàn Cảnh Thuận Lợi.” “Dân Y-sơ-ra-ên cứ làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va phó chúng nó vào tay dân Phi-li-tin trọn bốn mươi năm.” (Các quan xét 13:1)

Tôi không thể tưởng tượng được điều đó. Bốn mươi năm họ phục vụ dưới gót giầy của dân Phi-li-tin trong sự hà khắt, tàn bạo, kinh khiếp. Dân Phi-li-tin nổi tiếng về sự độc ác, tàn bạo. “Vả, có một người Xô-rê-a, thuộc về một họ hàng của chi phái Đan, tên là Ma-nô-a; vợ người son sẻ, không có con.” (Các quan xét 13:2)

Tên của mẹ Sam-sôn không hề được nói đến trong Kinh Thánh. Bà chỉ được gọi là vợ của Ma-nô-a mà thôi. Cha Sam-sôn, ông Ma-nô-a và người mẹ không biết tên của ông, đang chờ đợi Chúa. Và chúng ta đọc thấy trong câu 3 hoàn cảnh thuận lợi đầu tiên. Sự ra đời của ông được thông báo từ thiên thượng. Xin chú ý câu 3 nói rằng, “Thiên sứ của Đức Giê-hô-va hiện đến cùng người đờn bà ấy mà rằng: Kìa, ngươi son sẻ không có con; nhưng ngươi sẽ thọ thai và sanh một đứa con trai.”

Đó là một kinh nghiệm tuyệt vời cho một bậc cha mẹ, nhất là khi quý vị son sẻ, được biết trước rằng: “Ngươi sẽ thọ thai và ngươi sẽ có một đứa con.” Sự son sẻ là vết nhục to lớn nhất đối với người đàn bà Do-thái. Bà trông đợi có con, càng đông con càng tốt, để duy trì nòi giống. Trách nhiệm của họ là hoàn thành Sáng thế ký 1 và Sáng thế ký 2. Và tại đây, người đàn bà này sống cuộc đời không con. Đức Chúa Trời đã thăm viếng bà và phán rằng: “Ngươi sẽ có con.” Cho nên sự ra đời của Sam-sôn đã được thông báo từ thiên thượng, giống như của Giăng Báp-tít, giống như của Giê-xu Na-xa-rét. Đức Chúa Trời đã viếng thăm Ma-nô-a và vợ của ông, phán rằng: “Các ngươi sẽ có một đứa con.”

Chú ý sự kiện thứ hai. Mục đích của Ngài cho cuộc đời đã được bày tỏ rõ ràng. Nó không phải là một trò chơi dự đoán. Phần cuối của 13:5 nói rằng, “. . . về sau nó sẽ giải cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay dân Phi-li-tin.”
Xin chú ý là họ không những được cho biết rằng sẽ có một đứa con, mà còn cho biết cuộc đời của đứa trẻ sẽ đi hướng nào nữa.

Thưa quý vị là bậc cha mẹ, đó có phải là điều tuyệt vời để biết không? Há không phải là điều tuyệt vời khi được biết trước rằng cuộc đời ba đứa con, bốn đứa con, hoặc năm đứa con của quý vị sẽ đi theo hướng nào sao? Quý vị có thể giúp đỡ chúng trong tất cả những sự lựa chọn. Quý vị có thể giúp chúng biết cách nào để có những sự chọn lựa cho cuộc đời. Quý vị có thể giúp chúng biết cách nào để chuẩn bị cho lối sống đó.

Tôi muốn nói rằng, Sam-sôn được Đức Chúa Trời cho biết rằng ông sẽ trở nên người bắt đầu giải cứu Y-sơ-ra-ên ra khỏi tay dân Phi-li-tin. Điều này rất quan trọng. Không phải ông giải cứu Y-sơ-ra-ên, mà là BẮT ĐẦU giải cứu Y-sơ-ra-ên. Từ đó tôi cho rằng Đức Chúa Trời có một chương trình từng bước cho điều này. Sam-sôn là người thực hiện bước đầu tiên. Sau đó có người khác đến để hoàn tất công tác và thực nó cách toàn quốc. Sam-sôn chỉ làm điều này trong tính cách chi phái, chi phái Đan. Một khi điều đó được bắt đầu, tiếp theo sẽ có một người thứ hai bao trùm trên toàn cõi quốc gia Y-sơ-ra-ên và giải cứu họ. Cho nên cha mẹ của Sam-sôn được Đức Chúa Trời cho biết chính xác những gì ông sẽ làm. Thật tuyệt vời phải không quý vị?

Hoàn cảnh thuận lợi thứ ba là Sam-sôn được sinh ra trong gia đình có cha mẹ là người tin kính Chúa. Tôi xin chỉ cho quý vị vài điều về cha mẹ của Sam-sôn. Chúng ta xem xuống câu 8, “Ma-nô-a cầu nguyện Đức Giê-hô-va mà rằng: . . .”

Đây là một người Do-thái tin kính, vây quanh bởi những người Do-thái không tin kính trong chi phái Đan, là những người bắt đầu sống như người Phi-li-tin, và người cha tin kính này nói rằng, “. . . Ôi Chúa! xin Chúa cho người của Đức Chúa Trời mà Chúa đã sai xuống, lại đến cùng chúng tôi, đặng dạy chúng tôi điều phải làm cho đứa trẻ sẽ sanh ra!”

Ông nói rằng: “Chúa ơi, chúng con muốn nghe từ vị thiên sứ đó bởi vì chúng con muốn biết cách nào để hướng dẫn cuộc đời của con chúng con.” Đó là lời cầu nguyện người cha nên có. “Chúa ơi xin bày tỏ cho con biết cách nào để nuôi dạy con cái. Xin giúp con biết hướng nên giúp chúng đi theo. Xin giúp con biết cách nói được và không, và khi nào thì nói cả hai.” Đó chính là những gì người cha này cầu xin. Ông cầu xin sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời. Mời quý vị xem câu kế,

“Đức Chúa Trời nhậm lời cầu nguyện của Ma-nô-a. Thiên sứ của Đức Chúa Trời lại đến . . .”
Câu 10 “Người đờn bà liền chạy đi thuật cho chồng rằng: Kìa, người đã đến cùng tôi ngày nọ, nay lại hiện đến. Ma-nô-a đứng dậy, đi theo vợ mình, và khi đến gần người đó, thì nói rằng: Ông có phải là người đã nói cùng đờn bà nầy chăng? Người đáp: Ấy là ta. Ma-nô-a tiếp: Khi lời ông ứng nghiệm (khi chúng tôi có được đứa bé này), thì đứa trẻ phải giữ theo lệ nào, và phải làm làm sao?”
Đó là cách người cha suy nghĩ. “Năng khiếu của nó sẽ là gì? Con biết là nó sẽ giải cứu dân Y-sơ-ra-ên, nhưng nó sẽ sinh sống như thế nào? Công việc của nó sẽ là gì? Lối sống của nó sẽ la gì?” Cho nên chúng ta thấy cà Ma-nô-a và vợ đã thành thật tìm kiếm ý Chúa cho việc chào đời của đứa bé và việc nuôi dưỡng con trai mình. Quả là phước hạnh như thế nào khi có được cha mẹ là người tin kính Chúa!

Bây giờ thì tôi sẽ nói điều này, và tôi ước gì mình không phải nói nó ra. Nhưng trở nên cha mẹ tin kính không hề bảo đảm rằng quý vị sẽ có những đứa con tin kính. Làm mọi việc đúng không hề hoàn toàn bảo đảm rằng nó sẽ xảy ra đúng chính xác như vậy. Quý vị và vợ hay chồng của mình có thể bước đi rất gần gũi với Đức Chúa Trời, hoặc quý vị bắt đầu gần gũi Chúa đang khi nuôi dạy đứa con của mình. Nhưng quý vị không kinh nghiệm được niềm vui của việc nhìn thấy con mình bước đi với Chúa. Không có điều gì khiến cha mẹ vui thích bằng việc nhìn thấy con cái mình yêu mến Chúa. Và không có điều gì khiến cha mẹ đau lòng bằng việc con cái không đi trong lẽ thật. Có một sự đau nhói không thể diễn tả được trong tim của người mẹ có đứa con đi theo xác thịt hay không tin kính Chúa.

Cho nên tôi muốn nói với quý vị rằng tôi thích câu chuyện được kết thúc cách vui tươi như chuyện thần thoại, bởi vì bản chất của tôi là người yêu chuộng hòa bình, và tôi thích những câu chuyện bắt đầu và kết thúc cách tốt đẹp. Nhưng đáng tiếc không phải như vậy. Sam-sôn là một sự hổ nhục cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông.
Đó chính là chỗ chúng ta học hôm nay về đề tài sự cám dỗ. Rất cí khả năng một số quý vị cũng đang ở trong tình trạng giống vậy. Một số quý vị đang lắng nghe chương trình phát thanh từ những nguyên nhân nào đó quý vị không giải thích được, và rồi bất ngờ quý vị nghe được những điều này, khiến cho quý vị phải chú ý. Đó là sự hành động của Chúa Thánh Linh. Và quý vị bắt đầu nhận thức rằng: “Ồ, Mục sư đang giảng về mình đấy!” Nếu thật sự như thế thì xin Chúa ban phước cho quý vị do công nhận điều đó. Có thể đây là sự bắt đầu của việc chấm dứt đời sống thỏa hiệp với tội lỗi của quý vị.
Sam-sôn kết thúc với việc trở thành một tên hề mù lòa ở trong ngục thất bẩn thỉu của người Phi-li-tin, bởi vì ông đã chọn chìu theo sự cám dỗ. Ông đã biết điều đó! Đó là thảm trạng. Đó là một bị kịch. Ông đã biết nhiều hơn. Ông đã được trang bị nhiều hơn. Nhưng trong cách nào đó, sự yếu đuối trong tính tình của ông KHÔNG BAO GIỜ bị chinh phục. Và nếu điều đó bắt lấy sự chú ý của quý vị hôm nay, thật tuyệt vời. Đây có thể là ngã rẽ của linh hồn quý vị!
Khi chúng ta bước vào đoạn 14, chúng ta xoay từ thuận lợi đến bất lợi. Câu chuyện không trở nên tốt hơn, mà là tệ hơn.

Trước khi chúng ta bước vào đoạn 14, tôi cũng nên nói điểm này cho quý vị biết, Sam-sôn là một người Na-xi-rê. Quý vị có thể xem trong Dan 6:1-7, nói về người Na-xi-rê. Quý vị sẽ thấy rằng người Na-xi-rê có ba đặc điểm. Người ấy không bao giờ hớt tóc. Người ấy phải rất cẩn thận trong sự ăn uống. Người Na-xi-rê không được uống bất cứ điều gì có chất men. Người ấy cũng không được ăn một số loại thức ăn nhất định. Và điều thứ ba trong đời sống của người Na-xi-rê là không bao giờ được đến gần xác chết – xác chết thú vật hay xác chết con người. Đó là ba đặc tính độc đáo của người Na-xi-rê. Nó là lời hứa nguyện của người ấy. Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho cha mẹ Sam-sôn biết rằng ông là một người Na-xi-rê từ trong lòng mẹ. Dạo cạo không bao giờ được đưa qua đầu ông. Cho nên tại đây, chúng ta có một Sam-sôn người Na-xi-rê như thế.

Trong cảnh tiếp theo chúng ta thấy Sam-sôn đã trưởng thành. Những gì xảy ra trong khoảng thời thơ ấu của ông thì chúng ta không được cho biết. Nhưng chúng ta biết rằng cha mẹ của ông sống cho đến khi ông tuổi trưởng thành, bởi vì họ xuất hiện trong cảnh kế trong đoạn 14. Sam-sôn xuất hiện trên sân khấu trong vị thế một người trưởng thành, trưởng thành thể xác, chứ không trưởng thành cảm xúc và tâm linh. Nhưng bây giờ thì Sam-sôn xuất hiện như một người với một sự thúc đẩy mạnh mẽ và đam mê mà ông không xử lý cách đúng đắn.

“Sam-sôn đi xuống Thim-na, thấy một người nữ trong vòng con gái Phi-li-tin.
Người đã trở lên, thuật điều đó cho cha mẹ mình, mà rằng: Con có thấy tại Thim-ma một người nữ . . .”
Tôi nghĩ quả cực kỳ quan trọng khi những lời đầu tiên từ môi mịêng Sam-sôn được ký thuật lại trong Kinh Thánh là cụm từ: “Con có thấy một người nữ.” Đó là câu chuyện của cuộc đời ông ta. Đó là sự chú tâm của ông ta. Sam-sôn nói, “. . . Con có thấy tại Thim-ma một người nữ trong vòng con gái Phi-li-tin; bây giờ xin hãy hỏi nàng cưới cho con.
Cha mẹ người nói rằng: Trong vòng các con gái của anh em con và trong cả dân sự chúng ta, há chẳng có người nữ nào, mà con phải đi cưới vợ nơi dân Phi-li-tin chẳng chịu cắt bì đó sao? Sam-sôn đáp cùng cha rằng: Xin cha hãy cưới nàng đó cho con, vì nó đẹp mắt con.”
Các quan xét 14:77 “Vậy, người đi xuống, nói cùng người nữ, người nữ đẹp lòng Sam-sôn.”
Điều này rất quan trọng. Và nó trở nên đặc tính bất lợi đầu tiên trong đời sống của Sam-sôn. Đây là điều chúng ta sẽ phân tích hôm nay, và sẽ kết thúc loạt bài học chủ đề này với sứ điệp kỳ tới. Đặc tính đó là: Sam-sôn chú tâm vào những mục tiêu sai (AIFL-826, TS).
Sam-sôn chú tâm vào hai điều, và cả hai điều sai. Thứ nhất, ông chú tâm vào hình dáng bên ngoài mà thôi. Và thứ hai, ông chú tâm vào việc làm thỏa mãn cá nhân mình mà thôi. Xin quý vị gạch dưới các chữ “mà thôi.” Ông chú tâm vào hình dáng bên ngoài mà thôi. Và ông chú tâm vào việc làm thỏa mãn cá nhân mình mà thôi. Sam-sôn nhìn thấy cô gái Thim-ma và ông thích vóc dáng bên ngoài của người con gái ấy, sự thật là như vậy. Ông thích dáng dấp bên ngoài của cô ta. Không hề có một chữ nào trong phân đoạn này nói về tư cách của cô gái ấy. Tại sao vậy? Trước nhất, Sam-sôn không cần chú ý đến. Và thứ hai, cũng không hề có tư cách đặc biệt nào để có thể nói đến.

Tôi xin nói cụ thể hơn về vấn đề liên quan đến sự thu hút thể xác bên ngoài. Tôi xin trích đoạn từ một bác sĩ, cũng là một Cơ-đốc nhân. Vị bác sĩ này viết về một sự khác biệt căn bản trong sự ham muốn tính dục của một người đàn ông và một người đàn bà. Và tôi đặc biệt muốn quý vị thính giả là quý bà, quý cô chú ý lắng nghe những gì tôi sắp đọc đây. Vị bác sĩ ấy viết,

“Trước hết, sự hứng thú chính yếu của đàn ông sự kích thích từ cái nhìn. Họ bị khơi dậy bởi sự hở hang, nửa kín nửa hở, hay lỏa thể của phụ nữ. Ngược lại thì đàn bà ít bị kích động từ cái nhìn hơn đàn ông. Dĩ nhiên là họ thích thú với những thân hình lực lưỡng. Nhưng cơ bản thì hệ thống tâm lý của tình dục không bị kích thích bởi những gì người đàn bà nhìn thấy. Đàn bà bị kích thích chính yếu bởi cảm xúc của sự đụng chạm.”
Tôi xin nhấn mạnh lại lần nữa. Căn bản thì đàn ông bị kích thích xuyên qua cánh cửa của đôi mắt. Đàn bà thì tìm thấy sự kích thích của mình qua sự sờ mó.

Vị bác sĩ ấy viết tiếp: “Thứ hai, và quan trọng hơn nữa, đàn ông không suy xét nhiều về cá tính bên trong của một thân hình gợi cảm.” Nhận định này rất hay. “Một người đàn ông có thể đi ra phố và bị kích thích bởi một phụ nữ ăn mặc hở hang đi ngang qua mình, cho dù ông ta không biết gì hết về cá tính, hay giá trị, hay khả năng tinh thần của người phụ nữ ấy. Ông ta bị hấp dẫn bởi thân thể của người phụ nữ ấy mà thôi. Cũng giống vậy, đàn ông có thể trở nên hứng thú khi nhìn một bức hình lỏa thể của một người phụ nữ xa lạ, giống y như khi ông ta mặt đối mặt gần gũi với người mình yêu vậy. Trong thực tế, sức mạnh của ham muốn nhục dục trong một người đàn ông chú tâm hầu hết vào thân thể của một người đàn bà hấp dẫn.”

Và rồi ông ta kết luận: “Đàn bà suy xét cẩn thận hơn trong sự hứng thú tình dục. Nói chung thì họ ít khi trở nên hứng thú qua việc nhìn một người đẹp trai trìu mến, hoặc bởi bức hình như thế. Thay vào đó, sự ước muốn của họ thường chú tâm vào một cá nhân mà họ kính trọng và tôn sùng. Người đàn bà bị kích thích bởi mùi hương thơ mộng tỏa ra chung quanh người đàn ông của mình, và bởi tư cách và cá tính của người ấy.”
Xin nhớ rằng đó không phải là sự hứng thú cơ bản của đàn ông. Sự thích thú căn bản của đàn ông là thân thể vật lý. Sự thích thú cơ bản của đàn bà là tư cách và cá tính bên trong thân thể ấy. “Nàng chìu theo người đàn ông lôi cuốn cảm xúc cũng như thể xác của nàng. Rõ ràng là có những trường hợp ngoại lệ về những ước muốn này, nhưng sự kiện vẫn là thế, tình dục đối với đàn ông là thể xác bên ngoài, trong khi đối với đàn bà nó là một cảm xúc sâu bên trong.”

Tôi đã nói rằng tôi nhận thức bản chất tế nhị của đề tài này. Nhưng tôi chưa nói hết. Sam-sôn bị thúc đẩy bởi bản chất tự nhiên của đàn ông mà cả thế giới đều biết. Và điều đó đơn giản là thân thể của một người con gái ở Thim-ma, ngay cả tên của cô ta cũng không được nói đến nữa. Ông đã nhìn thấy một vóc dáng. Và Sam-sôn nghĩ là ông ta muốn chiếm hữu thân thể đó cho cả cuộc đời còn lại của mình.

Bây giờ thì nó là điều quan trọng để gia đình của Đức Chúa Trời hợp tác với nhau. Thưa quý bà, quý cô, nó là điều quan trọng để quý vị trở nên phần của câu trả lời, chứ không phải phần của trở ngại, về sự tranh chiến mà đàn ông chúng tôi có. Ngay cả mặc dù chúng ta được tái sanh, chúng tôi vẫn có một bản chất tự nhiên và một sự thôi thúc không biết gì hết về việc tái sanh. Khi ở dưới sự cai trị của Chúa Thánh Linh, chúng tôi có thể giải quyết nó. Nhưng thường là chúng ta không làm được.

Thưa quý bà, quý cô, cách quý vị ăn mặc thường quan trọng hơn quý vị tưởng. Rất quan trọng cho người đàn ông chủ gia đình hướng dẫn vợ và con gái mình ăn mặc đứng đắn. Nếu quý vị không làm, họ sẽ bị thuyết phục bởi mạng lưới của thế gian. Và như vậy, họ sẽ thu hút những đôi mắt khác, đơn giản bởi vì những cặp mắt đó bị thôi thúc bởi xác thịt. Quý vị thính giả nào có con gái đến tuổi trưởng thành, quý vị cần cắt giảm công việc của mình để hướng dẫn con gái quý vị trong cách ăn mặc.

Đây là lẽ thật căn bản và chính yếu của Thánh Kinh mà quý vị cần nghe. Có thể quý vị vô tình ăn mặc rất thoải mái, mát mẻ, dù tin hay không, người láng giềng tin kính Chúa của quý vị có thể sẽ vấp phạm tưởng rằng quý vị là một phụ nữ của đường phố. Bởi vì người ấy không thấy được tư cách bên trong của quý vị, họ chỉ nhìn thấy THÂN THỂ bên ngoài của quý vị thôi! Và khi nhìn thấy nó, người ấy sẽ chú tâm vào nó. Điều đó không đúng. Tuy nhiên, nó là sự thật.

Tôi xin nhìn vấn đề này từ một khía cạnh khác. Quý vị thuộc giới đẹp, quý vị có vui thích khi đàn ông đùa giỡn trên cảm xúc của quý vị không? Đó là chỗ của bản chất tự nhiên sâu đậm nhất của quý vị đấy. Một số đau khổ lớn nhất mà phụ nữ gánh chịu ngày nay đến từ trong lãnh vực của cảm xúc. Khi một người đàn ông đối xử cợt nhã với vợ hay bạn gái bằng một hình thức thờ ơ với cảm xúc của họ. Điều đó không công bình phải không quý vị? Đó cũng là sự thật trên phạm tội thể chất đối với quý vị.

Chúng ta có một nhu cầu sâu kín trong gia đình của Đức Chúa Trời. Và khi tôi nói như thế, chắc quý vị cũng đã hiểu rồi, tôi không hề nói là đừng trở nên người đẹp đẽ, hấp dẫn, dễ thương. Tôi không hề nói như thế. Đó không phải là câu trả lời. Quý vị đừng trở nên người bê bối, xốc xếch. Tôi không bao giờ có ý ấy. Tôi nghĩ phụ nữ Cơ-đốc cần trở nên người thu hút, đẹp đẽ, hấp dẫn, dễ thương nhất trên trái đất, cả bên trong lẫn bên ngoài, càng nhiều càng tốt. Nhưng tôi nói với một vài quý vị rằng, có những điều cần phải được xử lý trong đời sống của quý vị. Bởi vì, như quý bà, quý cô thấy đấy, tiến trình của sự cám dỗ là một miếng mồi có chất nam châm. Nếu có một miếng mồi nhỏ, thì ở đó có một thỏi nam châm nhỏ.
Sam-sôn nói rằng: “Người con gái đó đẹp mắt tôi. Tôi muốn có nàng.” “Người con gái ấy thuộc hạng người nào vậy?” “Tôi không biết người con gái đó thuộc hạng nào. Nàng chỉ trông rất tốt thôi!”
Một người cha rối trí viết như sau: “Có một khó khăn đối đầu với tôi và những nam Cơ-đốc nhân khác, mà tôi trở nên quen thuộc. Loại quần áo thiếu vải mà người phụ nữ ngày nay ăn mặc khiến nó trở nên khó giữ được đầu óc trong sạch đối với tôi. Tôi thật sự muốn những điều tốt nhất của Đức Chúa Trời và tôi muốn đời sống của tôi đời sống tôi được kể trước mặt Chúa. Người phụ nữ Cơ-đốc há không phải có vài trách nhiệm của sự trong sạch trong hành động, và vài trách nhiệm trong việc ăn mặc trong cách không kích thích những tư tưởng nhục dục trong đàn ông sao?”
“Tôi biết một gia đình tín hữu có người mẹ không cho phép hai cô con gái của mình mặc váy ngắn. Họ đã thảo luận về sự trong sạch của Cơ-đốc nhân trong thời gian lâu dài. Hai cô con gái đồng ý điều đó với mẹ, cho đến khi họ đi trại gia đình Cơ-đốc và nhìn thấy mọi người khác đều mặc váy ngắn. Chiến trận đã bị thua. Bởi vì trong một trại Cơ-đốc, điều này có thể được chấp nhận. Nó đối với tôi dường như là chúng ta đã nhắm mắt trước điều này. Và thành thật mà nói, sự yên lặng của chúng ta là sự khích lệ phụ nữ Cơ-đốc ăn mặc như người không biết Chúa.”
Tôi tôn trọng đời sống gia đình cá riêng của quý vị đủ để dừng lại tại đây và nói rằng đến lúc quý vị hành động bước kế tiếp, thưa quý vị là cha, là chồng, là vợ và là con gái. Nhưng tôi nói cách thành thật với quý vị rằng có những điều cần phải được làm trong đời sống của một số người đang lắng nghe tôi đây, trong những gì quý vị sẽ làm để đối phó với toàn bộ lãnh vực của sự cám dỗ hoặc bị cám dỗ. Và đáng tiếc, phần đau đớn nhất của điều đó là Cơ-đốc nhân nam mất một số lượng lớn sự nhận thức của mình, khi sự đam mê của người bị kích thích. Không có bất cứ một ông nào đang lắng nghe có thể từ chối điều đó cả. Tôi sẽ dừng ở đây, nhưng tôi chưa nói hết ý. Sứ điệp của chúng ta chưa chấm dứt.

Kính mời quý vị cúi đầu nhắm mắt lắng lòng yên lặng trong giây lát. Đối với tôi dường như trong đề tài như thế này, chúng ta có một trách nhiệm tinh thần trước mặt Đức Chúa Trời để nhìn một cách cởi mở, thành thật và theo Thánh Kinh vào trong tủ quần áo của mình. Trong đời sống tư tưởng của chúng ta, căn bản là cách chúng ta ăn mặc, cách chúng ta cư xử chung quanh người khác phái.

Kính lạy Cha yêu thương, nó là sự quan tâm to lớn Đức Chúa Trời rằng con sẽ không bị hiểu lầm. Nhưng từ thời điểm này trở đi con sẽ tin cậy Chúa Thánh Linh làm công tác thuyết phục, khuyến khích, hướng dẫn và quở trách. Chúng con đến với đề tài hết sức tế nhị và nhạy cảm này trong một cách thẳng thắn, và con tin rằng loại khí cụ này Cha sử dụng trong đời sống chúng con cách hiệu quả nhất. Chúa ơi, xon hãy làm điều đó. Bắt đầu trong đời sống tư tưởng của con. Xin giúp con đang khi con tranh chiến với cùng sự thôi thúc căn bản như bất cứ người đàn ông nào khác. Và Cha ơi, đang khi chúng con học về những kỹ thuật, xin cũng giúp chúng con vài sự hướng dẫn thực tế, hầu khiến những kỹ thuật này hiệu quả. Nếu chúng con như là một gia đình của Đức Chúa Trời mà không gắn bó với nhau, chúng con có thể sẽ không bao giờ đạt được điều ấy. Cho nên con nói riêng với những người anh, những người chị về trách nhiệm của chúng ta trở nên thu hút và đẹp đẽ cả thể xác bên ngoài lẫn tư cách bên trong. Vì vậy xin khiến sứ điệp này đụng đến bất cứ ai đang cần nó. Cầu xin nó sẽ không bao giờ bị quên lãng. Chúng con thành tâm cầu nguyện trong danh quý báu của Chúa Cứu Thế Giê-xu. A-men!