Câu chuyện kể về một cô bé tóc vàng rất dễ thương chỉ khoảng năm tuổi. Trong lúc cùng mẹ đứng chờ tính tiền tại quầy thu ngân, cô bé nhìn thấy một chuỗi ngọc trai lấp lánh đựng trong một chiếc hộp màu hồng làm bằng kim loại. "Ô! Mẹ ơi, mẹ mua cho con chuỗi hạt đó đi, mẹ mua nó cho con đi ...".
Người mẹ nhìn bảng giá được gắn trên đáy chiếc hộp, rồi bà quay lại nhìn cô con gái mình - lúc đó cô bé đang ngước mắt lên nhìn mẹ mong chờ được đồng ý. "Một đồng 95 cent, gần hai đồng lận con à! Nếu con thật sự thích nó, mẹ sẽ có một vài việc lặt vặt cho con làm và con sẽ nhanh chóng để dành đủ tiền để tự mua nó. Chỉ còn có một tuần nữa là đến sinh nhật con rồi, và bà ngoại có thể cho con một ít tiền lẻ nữa đấy."
Vừa về đến nhà, Jenny đổ hết đóng tiền lẻ để dành bấy lâu và đếm chỉ được có 17 cent thôi. Sau bữa ăn tối, cô bé cố gắng làm thêm nhiều việc lặt vặt trong nhà hơn nhiệm vụ hàng ngày của mình. Rồi

Jenny quí chuỗi ngọc trai vô cùng. Nó làm cho cô bé thấy mình lớn lên và xinh đẹp hẳn ra. Đi đâu cô bé cũng đeo nó bên mình: đi học trường Chúa nhật, đến trường mẫu giáo, thậm chí khi đi ngủ nữa. Jenny chỉ cởi nó ra khi cô bé đi bơi hoặc là khi tắm mà thôi. Bởi vì mẹ Jenny bảo rằng, nếu chuỗi ngọc trai này bị ướt, nó sẽ hư và làm bẩn trên cổ cô bé.
Ba Jenny rất thương cô bé, mỗi đêm khi Jenny chuẩn bị đi ngủ thì ông thường dừng tất cả công việc đang làm, đến bên giường Jenny và kể chuyện cho cô bé nghe. Vào một buổi tối nọ, khi ba Jenny kết thúc câu chuyện buổi tối, ông hỏi con gái: "Con có thương ba không, Jenny?"

"Dạ có chứ, ba cũng biết là con rất thương ba mà."
"Vậy thì con có thể cho ba chuỗi hạt ngọc trai của con được không?"
"Ôi ba ơi, thôi ba đừng lấy chuỗi ngọc của con. Nhưng ba có thể lấy con ngựa trắng trong số các đồ chơi của con. Nó có đuôi màu hồng đó, ba nhớ không? Ba đã tặng con con ngựa đó. Con rất thích nó!"
"Cũng được, con yêu, ba thương con lắm, con ngủ ngon nhé!" Và người ba cuối xuống hôn nhẹ trên má Jenny trước khi rời đi. Một tuần sau, khi kể xong câu chuyện, ba của Jenny lại hỏi: "Con có thương ba không?"
"Ba ơi, ba biết là con thương ba nhiều lắm mà!'"
"Vậy thì con cho ba cái chuỗi ngọc trai của con đi."
"Ôi, ba đừng lấy chuỗi ngọc trai của con. Nhưng mà ba có thể lấy con búp bê của con. Con búp bê mới toanh mà con được tặng trong ngày sinh nhật đó. Nó đẹp lắm, và ba cũng có thể lấy luôn chiếc mền màu vàng với cái giường ngủ của con búp bê nữa."
"Thôi cũng được. Con ngủ ngon nhé! Chúa ban phước cho con, con gái cưng. Ba yêu con lắm!"

Ba Jenny nhìn con gái vô cùng cảm động. Ông đưa tay ra nhận chuỗi ngọc trai rẻ tiền từ tay con và ông lấy trong túi ra một chiếc hộp bọc nhung màu xanh, bên trong là một chuỗi ngọc trai tinh khiết. Ông trao nó cho đứa con gái yêu quý của mình. Ông đã giữ nó từ lâu lắm rồi và ông chỉ chờ cho Jenny sẵn lòng từ bỏ chuỗi ngọc trai rẻ tiền kia thì ông sẽ trao chuỗi ngọc thật này cho con gái mình.
*****************
Cha Jenny cũng giống Cha chúng ta trên trời. Chúa đang chờ đợi

"Đức Chúa Trời có quyền ban cho anh em
đủ mọi thứ ơn đầy dẫy, hầu cho anh em
hằng đủ điều cần dùng trong mọi sự, lại còn
có rời rộng nữa để làm các thứ việc lành."
đủ mọi thứ ơn đầy dẫy, hầu cho anh em
hằng đủ điều cần dùng trong mọi sự, lại còn
có rời rộng nữa để làm các thứ việc lành."
(II Cô-rinh-tô 9:8)
Sưu tầm