Bài 46. Người lãnh đạo mới


1. KÊ SỐ THẾ HỆ MỚi. (Dân 26)
Thế hệ mới được kê sổ, cuộc kê sổ này được tiến hành sau 40 năm lang thang trong đồng vắng. Cuộc kê sổ thứ 1 ( từ 20 tuổi sấp lên) là tại Sinai trong Dân số ký  1 khi họ vừa mới ra khỏi Ai-cập.
Cuộc kê sổ thứ 2 (từ 20 tuổi sắp lên) tất cả thế hệ đầu đều chết, ngoại trừ Giô-suê và Ca-lép. “Không một ai trong số những người này có tên trong kỳ kiểm tra lần trước do Môi-se và thầy tế lễ A-rôn thực hiện trong sa mạc Sinai. Vì CHÚA có phán về những người trước rằng: “Họ phải chết trong sa mạc”, nên không còn một ai sống sót, trừ Ca-lép con trai Giê-phu-nê, và Giô-suê, con trai Nun” (Dân 26:64-65).

2. MÔI SE TRAO QUYỀN LÃNH ĐẠO
Môi-se thưa với Chúa  Dân 27:16-17: “Lạy Chúa là Chúa của linh hồn mọi người, xin chỉ định một người lãnh đạo nhân dân, một người ở giữa họ để dẫn họ ra, đem họ vào, cho dân của Chúa không như chiên chẳng có người chăn.”
Đây chính là trách nhiệm mà Chúa giao cho người lãnh đạo để xức dầu và lập người kế vị, sẽ tiếp tục có khải tượng và đem dân sự Chúa vào nhận tất cả những điều Chúa hứa cho người khởi xướng công việc. Người lãnh đạo mới nên tìm kiếm đem hội chúng vào cơ ngiệp Chúa hứa cho họ. Lệ thuộc vào những lời hứa và mục đích bao quát của Chúa, đôi khi cần phải mất nhiều thế hệ, như đã đúng với dân Y-sơ-ra-ên. Giô-suê đã đem họ vào xứ, nhưng còn lại là Đa-vít đem họ vào sự an nghỉ của Chúa tại núi Si-ôn, chinh phục mọi lãnh thổ và kẻ thù trong xứ.
Thay đổi người lãnh đạo phải do Đức Chúa Trời quyết định. Chúa đã bày tỏ cho Môi-se rồi, người mà lúc này được 120 tuổi, ông cũng sắp qua đời. Rõ ràng, Cô-rê và những kẻ theo ông đã tìm cách hạ bệ quyền lãnh đạo của Môi-se và đặt mình vào vị trí của ông. Tuy nhiên, bây giờ dưới sự chỉ dẫn của Chúa, Môi-se cầu nguyện để Chúa ban cho hội chúng một người lãnh đạo mới.
A.  Những tiêu chuẩn cho người lãnh đạo.
Một số tiêu chuẩn cho người lãnh đạo Dân 27:17 “một người ở giữa họ để dẫn họ ra, đem họ vào, cho dân của Chúa không như chiên không có người chăn” Chúng ta thấy  tiêu chuẩn quan trọng cho người lãnh đạo.
     1.    Người lãnh đạo phải ở giữa dân sự.
     2.    Người lãnh đạo phải dẫn dân sự Chúa vào mục đích Chúa dành cho đời sống họ.
“Dẫn họ ra” khi chiên cần đồng cỏ tươi mới, người chăn để chúng trong chuồng và đi ra tìm đồng cỏ chọ họ. Hãy nhớ rằng chiên tiêu biểu cho cơ đốc nhân (Giăng 10:14). Điều này nói với chúng ta rằng Mục sư và người lãnh đạo phải liên tục tìm kiếm Chúa để có Lời Chúa mới luôn, có khải thị, kinh nghiệm và sự xức dầu tươi mới. Chiên không thể ăn cùng một đồng cỏ đó mãi mãi. Tương tự, các tín hữu cần những Lời Chúa mới để ăn nuốt, còn không họ mất năng lực của đời sống cơ đốc nhân.
“Người chăn phải xem xét đồng cỏ” để đảm bảo rằng không có cỏ độc hại làm chết con chiên. Tương tự, người lãnh đạo phải tìm kiếm lẽ thật tươi mới và đảm bảo rằng họ giảng một sứ điệp quân bình không có những giáo lý sai lầm làm thiệt hại dân sự Chúa. Thi thiên 78:71-72 nói về Đa-vít, người chăn của Y-sơ-ra-ên “Từ việc chăm sóc đàn chiên, Ngài cất ông lên chăn giữ nhà Gia-cốp, dân Ngài và chăn giữ Y-sơ-ra-ên, cơ nghiệp Ngài. Đa-vít đã lấy lòng thành thật chăn dắt họ và dùng tài năng khéo léo lãnh đạo họ”. Cũng vậy, người lãnh đạo phải khéo léo dẫn dắt dân sự của họ và nuôi họ Lời thuần khiết của Đức Chúa Trời với lòng thanh liêm.
“Dẫn họ ra, đem họ vào” Sau khi người chăn đã tìm thấy đồng cỏ tốt, họ trở về bầy chiên và dẫn chiên vào đồng cỏ đó. Người lãnh đạo phải đem dân sự từ những lẽ thật sống động đến những lẽ thật sống động mới luôn. II Phi-e-rơ 1:12, chúng ta phải được vững lập trong “lẽ thật ”. Người lãnh đạo không được phép dạy dân sự của họ những giáo lý mà họ không tìm hiểu kỹ càng. Có nhiều giáo ý sai lầm phổ biến trong Hội thánh ngày nay. Chúng ta phải xem xét kết quả của giáo lý này trước đã (II Ti-mô-thê 2: 6-7, I Tê-sa-lô-ni-ca 5:21). Chúng ta nên tiếp thu lời khuyên bảo từ những người tin kính về mọi làn sóng mới bước vào Hội thánh.
             B. Trách nhiệm của người chăn. mà cũng là trách nhiệm của một Mục sư, như sau
1. Nuôi chiên 
2. Dẫn chiên 
3.Tìm hiểu chiên 
4.Thanh tẩy vết thương của chiên 
5. Dẫn chiên vào đồng cỏ tươi mơi 
6. Phó sự sống bảo vệ chiên.
Một người lãnh đạo nên được cưu mang và trưởng dưỡng trong cùng một tổ chức, như người sáng lập chức vụ đó. Giô-suê được huấn luyện dưới quyền của Môi-se (Xuất 24:13; 33:11) ông có một tâm linh tốt và hết lòng theo Chúa. Những ai mà đã được trưởng dưỡng trong cùng một ngôi nhà thuộc linh như người sáng lập hay nhà lãnh đạo của một tổ chức đều có cùng tâm trí, cùng khải tượng, và mục tiêu. Giô-suê thỏa mãn mọi đòi hỏi này.

3. MẠNG LỆNH (Dân 27:18-23)
Giô-suê đứng trước thầy tế lễ Ê-li-ê-xe và hội chúng khi Môi-se đặt tay trên ông và giao cho ông một mạng lệnh. Ba điều quan trọng xảy ra tại lễ tuyên thệ này:
     1.    Cả hội chúng Y-sơ-ra-ên nhìn nhận uy quyền của Giô-suê (Dân 27:22)
    2.    Giô-suê nhận phước lành ân điển từ Chúa để làm trọn chức vụ như một người lãnh đạo mới (Dân 27:20)
     3.    Môi-se chuyển giao linh khôn ngoan cho Giô-suê (Phục 34:9)