1. Môi-se được trưởng dưỡng tại hoàng cung Ai-cập:
Sự dưỡng dục của Môi-se đã dạy ông cách cư xử và phép xã giao thích hợp cần thiết tại hoàng cung của Pha-ra-ôn. Chúa không thể sai một người gặp vua mà không biết phép lịch sự đúng đắn phải có.
Trong Đa-ni-ên 1:4 “Mấy kẻ trai trẻ không có tật nguyền, mặt mày xinh tốt, tập mọi sự khôn ngoan, biết cách trí, đủ sự thông hiểu khoa học, có thể đứng chầu trong cung vua …” Những thanh niên được chọn trên cơ sở là họ có khả năng đứng chầu vua. Môi-se có khả năng đó, vì ông được trưởng dưỡng trong hoàng cung của vua Pha-ra-ôn.
“Phép lịch sự” trong xã giao là điều tối thiểu cần phải có đối với một Cơ Đốc nhân. Đức Chúa Trời đã tạo điều kiện cho các thanh niên thiếu nữ ngày nay học tập phép lịch sự đúng đắn trong học đường. Thế nhưng, thanh niên ngày nay lại quan niệm rằng chỉ cần học chữ để lấy bằng cấp chứ không cần học đạo đức, học cách làm người. Vì vậy, vẫn có những từ ngữ khó nghe được phát ra từ môi miệng của các sinh viên học sinh thay vì những từ ngữ lịch sự văn minh.
Đức Chúa Trời không thể sai Môi-se gặp vua, nếu Môi-se không biết phép lịch sự đúng đắn phải có. Đức Chúa Trời không thể sử dụng những thanh thiếu niên còn nói tục, nói dối, cộc lốc, không biết lễ phép, không tôn trọng người khác ……. trong công việc của Ngài.
2. Môi-se được huấn luyện để cai trị và làm lãnh đạo:
Người giải cứu dân Y-sơ-ra-ên phải là người biết cách lãnh đạo và cai trị. Môi-se được huấn luyện tại thủ phủ quyền lực nhất vào thời của ông. Là con trai nuôi của công chúa Pha-ra-ôn, chắc chắn ông đã được trang bị để làm lãnh đạo và nắm quyền.
Theo ý kiến của các giáo sĩ kỳ cựu, tiêu chuẩn cần phải có đối với một giáo sĩ hay một đầy tớ của Chúa đó là: uy quyền, khả năng và lòng vị tha.
a) Uy quyền:
Thật cần thiết cho các nhà lãnh đạo có uy quyền Chúa ban cho. Uy quyền này không phải là “quyền” hay “cái oai” cố tạo của con người mà là “uy quyền” của Đức Chúa Trời ban cho người đó để lãnh đạo dân sự Ngài. Vì vậy, chúng ta không thể hầm hét ra lệnh cho người khác nghe lời mình, mà là sử dụng “uy quyền thuộc linh” Chúa ban cho chúng ta. Một đầy tớ của Chúa thật sự ở trong sự xức dầu của Ngài thì chắc chắn người ấy có uy quyền với dân sự của họ vì đây là uy quyền Đức Chúa Trời ban cho đầy tớ của Chúa để lãnh đạo dân sự của Ngài.
Đức Chúa Trời ban cho những người làm cha mẹ uy quyền trong gia đình mình, uy quyền này được kết hợp với tình yêu thương, khiến cho con cái yêu mến và vâng phục cha mẹ.
Đức Chúa Trời cũng ban cho người chồng có uy quyền trên gia đình mình, anh chị có uy quyền trên những đứa em, giáo viên có uy quyền trước học sinh, …
b) Nhà lãnh đạo phải có khả năng giúp đỡ:
Dân sự của Chúa luôn trông đợi những người hầu việc Chúa có câu trả lời cho mọi thắc mắc trong Kinh thánh và giải pháp cho mọi nan đề trong cuộc sống của họ. Vì vậy, một trong các yếu tố giúp người hầu việc Chúa trở thành người lãnh đạo hiệu quả, đó là sự hiểu biết đầy đủ về Lời Chúa.
Nếu không có Lời Chúa thì không thể giúp đỡ người khác được, hiểu biết Lời Chúa quá cạn cợt cũng không thể giúp đỡ cho người khác. Vì vậy, việc đọc Kinh thánh, nghiên cứu, suy gẫm Lời Chúa mỗi ngày là điều tối cần thiết, không thể thiếu được đối với một Cơ đốc nhân.
c) Nhà lãnh đạo phải có lòng vị tha:
Người lãnh đạo phải có ơn để tha thứ và quên đi lỗi lầm của người khác. Chúng ta không thể ấp ủ những vấp phạm hay tổn thương trong lòng hay có thái độ thù nghịch đối với người khác. Bất cứ những gì người khác làm tổn thương chúng ta, chúng ta phải xin Chúa giúp chúng ta tha thứ và quên đi những điều người khác làm tổn thương mình.
“Nhưng nếu anh em có sự ghen tương cay đắng
và sự tranh cạnh trong lòng mình,
thì chớ khoe mình và nói dối nghịch cùng lẽ thật”.
Gia-cơ 3:14
và sự tranh cạnh trong lòng mình,
thì chớ khoe mình và nói dối nghịch cùng lẽ thật”.
Gia-cơ 3:14
3. Môi-se là người Do-Thái, biết cả lối suy nghĩ của người Ai-cập lẫn người Do Thái:
Môi-se có lợi thế không chỉ hiểu được suy nghĩ của dân tộc ông là dân Y-sơ-ra-ên, mà cũng hiểu được suy nghĩ của người Ai-cập bởi vì ông được trưởng dưỡng tại hoàng cung của Pha-ra-ôn.
Trước khi sử dụng Môi-se, Đức Chúa Trời đã chuẩn bị trước những điều cần thiết cho chức vụ của Môi-se. Ngài muốn giải cứu dân Do Thái nên Ngài đã cho phép Môi-se sanh ra làm người Do Thái, Ngài muốn giải cứu dân Do Thái khỏi dân Ai-cập nên Ngài đã tạo điều kiện cho Môi-se vào làm hoàng tử Ai-cập.
Đã có lúc nào chúng ta hỏi Chúa rằng tại sao con là người Việt nam nhưng không phải là người của nước khác? Tại sao quê hương con lại là vùng đất này mà không phải ở một nơi khác? Ấy là bởi vì Đức Chúa Trời muốn dùng chúng ta để cứu lấy dân tộc mình ra khỏi tội lỗi và sự chết. Chỉ có người Việt nam mới hiểu được phong tục tập quán của người Việt nam, chỉ có người Việt nam mới cảm thông cho người Việt nam và chỉ có người Việt nam mới hiểu rõ ngôn ngữ của người Việt nam, một người ngoại quốc không thể thay thế vị trí của người Việt nam. Vì vậy, chỉ có người Việt nam mới có thể giảng Tin lành cho người Việt nam, chỉ có người Việt nam mới có thể cầu nguyện, chăm sóc, giúp đỡ cho người Việt nam !
Trường Chúa Nhật - HT Elisha