Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. (Hê-bơ-rơ 12:1)
Cuộc đời người Cơ Đốc không phải là cuộc đua nước rút ở cự ly ngắn, trái lại là một cuộc đua dài ngày dài tháng suốt đường đời. Trong cuộc đua lâu dài đó, người Cơ Đốc dễ ngã lòng, thối chí muốn rời bỏ cuộc đua. Làm thế nào để hoàn tất cuộc đua?
1. Nghĩ đến tấm gương của những tiền bối
Trong những cuộc thi đấu, khán giả ảnh hưởng rất lớn đối với vận động viên. Nhờ họ cổ vũ, khích lệ mà vận động viên phấn chấn, lên tinh thần thi đấu; còn nếu họ chê bai, la ó, chế giễu thì vận động viên xuống tinh thần, thi đấu không hiệu quả. Dù khán giả không phải là vận động viên nhưng họ luôn luôn kỳ vọng rất nhiều nơi vận động viên, luôn luôn muốn vận động viên thành công.
Chung quanh ta có những rừng người chứng kiến (Bản Hiện Đại), nghĩa là rất đông người, không phải chỉ có vài người, không phải một nhóm người mà là một rừng người, vây quanh chúng ta và đang chứng kiến cuộc đua của chúng ta. Những người đang vây lấy chúng ta là những người đi trước chúng ta, những anh hùng đức tin, những người làm gương cho chúng ta. Không phải họ chỉ ngồi trên khán đài tham dự cuộc đua bằng mắt, bằng miệng, nhưng họ từng tham dự và hoàn tất cuộc đua, họ đã chạy, đã đến đích và đã nhận giải thưởng.
Chúng ta cần nghĩ đến những anh hùng đức tin đó, không phải để bi quan kết luận rằng: “Các bậc tiền bối làm được còn chúng ta không thể làm được.” Trái lại sự hiện diện của họ giúp chúng ta phấn chấn và quyết định một cách lạc quan rằng: “Các bậc tiền bối làm được thì chúng ta cũng làm được.” Những người đi trước không phải là khán giả bàng quan, thiếu trách nhiệm và không có kinh nghiệm nhưng là những người nhiệt tình cổ vũ khích lệ chúng ta bằng chính đời sống đầy kinh nghiệm và đắc thắng của họ: “Chúng tôi đã chạy đến đích, các bạn cũng có thể chạy đến đích.”
Hãy nghĩ đến cuộc đời của những người đi trước vì bạn sẽ được khích lệ và phấn chấn trong cuộc sống hiện tại của bạn.
Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. (Hê-bơ-rơ 12:1)
2. Nghĩ về bản thân
Trên đường đua thuộc linh, nhiều người chạy rất dữ dội, tốn rất nhiều sức lực nhưng kết quả lại không tốt, luôn luôn bị tụt lại phía sau. Có người than thở: “Không biết vì sao tôi luôn bị rớt lại phía sau.” Câu trả lời là: “Hãy xét lại bản thân anh!”
Đã là vận động viên thì phải quăng bỏ tất cả những vật làm vướng víu tay chân, cũng loại bỏ khỏi tâm trí tất cả những ý nghĩ vương vấn để có một tâm lý ổn định, không bị chi phối mới có thể toàn tâm toàn ý toàn sức lực tham dự cuộc đua.
Vận động viên thuộc linh cần chú ý đến bản thân, phải rà soát chính mình. Gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương, là sức ép và trở lực trì kéo, ngăn trở vận động viên tự do tiến tới trong cuộc đua thuộc linh.
Những gánh nặng nào cản trở cuộc đua của chúng ta? Phải chăng đó là những điều chúng ta lưu luyến, ưa thích nhưng không thích hợp với cuộc đua? Phải chăng đó là những mối liên hệ sai lầm mà chúng ta không chịu cắt đứt? Phải chăng đó là những thứ chúng ta tìm cách sở hữu nhưng không thích hợp cho cuộc đua? Một vận động viên có kỷ luật sẽ từ bỏ tất cả những điều làm anh rớt lại phía sau. Anh ta sẽ không chịu liên hệ hay dính dáng đến những điều có thể cản trở cuộc đua thuộc linh này.
Những tội lỗi dễ vấn vương mà chúng ta không chịu quăng hết là những tội lỗi nào? Phải chăng chúng ta có thể ‘dứt khoát’ đối với những ‘tội lỗi lớn’ nhưng vẫn ‘dính dáng’ với những ‘tội lỗi nhỏ’ dễ mắc phải. Phải chăng chúng ta từ bỏ những ‘tội lỗi tỏ tường’ nhưng chưa từ bỏ những ‘tội lỗi kín giấu’? Phải chăng chúng ta ‘không phạm tội’ ở nơi công cộng, còn trong chốn riêng tư thì ‘cứ phạm tội’? Dứt khoát quăng hết tất cả mọi tội lỗi trong mọi tình huống là quan tâm đến bản thân trong cuộc đua thuộc linh.
Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. (Hê-bơ-rơ 12:1)
3. Nghĩ về cuộc đua thuộc linh
Nhìn cuộc đời của những người đi trước để được khích lệ, đây là sự củng cố niềm tin nhờ nghĩ về quá khứ. Rà soát bản thân để dứt khoát với mọi tội lỗi đang vương vấn, đây là sự củng cố niềm tin nhờ quyết định đúng trong hiện tại. Bây giờ cần nghĩ về cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. Đây là niềm tin trải dài từ quá khứ, hiện tại đến tương lai lẫn chung cuộc.
Dù bạn đang đến trường để học tập, hoặc đến sở làm với nghề nghiệp, hoặc đang tìm việc làm thì bạn vẫn liên tục tham dự cuộc chạy đua thuộc linh. Không có chuyện Chúa Nhật thì chạy ở đường đua đạo, thứ hai đến thứ bảy thì chạy ở đường đua đời. Chúa Nhật thì chạy ở đường đua ‘hẹp’, ngày thường thì chạy ở đường đua ‘rộng’.
Chúng ta rất dễ bị cám dỗ hướng về những cuộc đua vô bổ khác, vì thế cần chuyên chú nghĩ về cuộc đua thuộc linh để theo đuổi, tiến tới và hướng về đích đến. Tương lai tuỳ thuộc vào những bước đường đã trải qua, những quãng đường chạy trong hiện tại và những chặng đường sắp tới.
Vì cuộc đua kéo dài trọn cả cuộc đời nên trong khi theo đuổi cần nhịn nhục và kiên trì. Đây là sự kiên tâm bền chí của người tham dự cuộc đua. Mỗi ngày kiên trì trên đường đua, không dừng lại, không tẻ tách qua đường đua khác, chăm chú hướng về phía trước và tiếp tục duy trì cuộc chạy đua thuộc linh. Nhìn xem Đức Chúa Giê-xu, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời. (Hê-bơ-rơ 12:2)
4. Nhìn xem Chúa Giê-xu
Trong cuộc đua thuộc linh, chúng ta được khích lệ bởi đời sống của những anh hùng đức tin trong quá khứ; chúng ta đã giải quyết tất cả mọi tội lỗi trong cuộc sống chúng ta và chuyên chú theo đuổi cuộc đua. Bây giờ làm thế nào để có thể kiên trì sống trọn cuộc đời Cơ Đốc? Hãy nhìn xem Chúa Giê-xu là cội rễ và cuối cùng của đức tin.
Nhìn xem Chúa Giê-xu là thái độ của đức tin. Mỗi người trong chúng ta từng bắt đầu cuộc đời Cơ Đốc trong việc nhìn xem Chúa Giê-xu bằng đức tin để nhận được sự cứu rỗi. Nay trong cuộc sống Cơ Đốc chúng ta tiếp tục nhìn xem Chúa Giê-xu bằng đức tin để bước đi, để sống mỗi ngày.
Cuộc sống Cơ Đốc trong hiện tại có nguy cơ thất bại nếu chúng ta nhìn con người để quyết định cho đức tin của mình. Tức là khi người khác mạnh mẽ, chúng ta mạnh mẽ theo; khi người khác yếu đuối, chúng ta yếu đuối theo; rồi khi họ thất bại, chúng ta cũng thất bại theo.
Chúa Giê-xu cũng từng có một cuộc đua trên trần gian này. Trong cuộc đua Ngài chấp nhận hy sinh chịu đựng gian khổ trong sự kiên nhẫn; Ngài đối diện với khó khăn, trở ngại mà không thối chí, không ngã lòng; Ngài hướng về tương lai với niềm vui. Chúa Giê-xu không chỉ là mẫu mực, là tấm gương hoàn hảo cho chúng ta nhìn xem để nhận được năng lực giúp chúng ta hoàn tất cuộc đua mà cũng là đích đến của cuộc đua thuộc linh.
Vậy, anh em hãy nghĩ đến Đấng đã chịu sự đối nghịch của kẻ tội lỗi dường ấy, hầu cho khỏi bị mỏi mệt sờn lòng. (Hê-bơ-rơ 12:3)
5. Nghĩ đến Chúa Giê-xu
Cuộc đua cũng là cuộc chiến. Trong cuộc đua chúng ta quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương, nhưng trong khi chạy đua kẻ tội lỗi luôn luôn tìm cách cản trở, gây khó khăn nhằm phá hỏng cuộc đua của chúng ta. Vì thế người chạy đua cần nhận biết rằng chẳng những phải loại bỏ tội lỗi mà còn phải chống trả với tội lỗi và kẻ tội lỗi. Chính vì thế người chạy đua chẳng những cần nhìn xem Chúa Giê-xu mà còn cần nghĩ đến Chúa Giê-xu.
a. Nghĩ đến Chúa là Đấng đã chịu đựng sự tấn công của kẻ tội lỗi. Chúa của chúng ta còn chịu sự đối địch của kẻ tội lỗi huống chi là chúng ta.
b. Nghĩ đến Chúa là Đấng đã chịu sự đối địch của kẻ tội lỗi đến nỗi Ngài chịu khổ, chịu đau đớn và chịu đổ máu. Chúa chịu khổ hơn chúng ta rất nhiều. Chúng ta chống trả với tội lỗi và kẻ tội lỗi chưa đến mức độ phải đổ máu, phải chết. Những điều chúng ta phải trải qua và chịu đựng thật nhỏ bé so với những điều Chúa đã trải qua và chịu đựng.
c. Nghĩ đến Chúa là Đấng chịu sự đối địch trong tinh thần chống trả tội lỗi và chiến thắng tội lỗi chớ không phải để chịu thua và chịu chết trong tội lỗi. Chống trả tội lỗi, chiến thắng tội lỗi để tiếp tục cuộc đua.
Người ta nói rằng càng chạy càng mệt mỏi, càng yếu đuối. Nhưng nhờ nghĩ đến Chúa Giê-xu mà chúng ta càng chạy càng sung sức và càng phấn chấn trên đường đua thuộc linh.
Cuộc đời người Cơ Đốc không phải là cuộc đua nước rút ở cự ly ngắn, trái lại là một cuộc đua dài ngày dài tháng suốt đường đời. Trong cuộc đua lâu dài đó, người Cơ Đốc dễ ngã lòng, thối chí muốn rời bỏ cuộc đua. Làm thế nào để hoàn tất cuộc đua?
1. Nghĩ đến tấm gương của những tiền bối
Trong những cuộc thi đấu, khán giả ảnh hưởng rất lớn đối với vận động viên. Nhờ họ cổ vũ, khích lệ mà vận động viên phấn chấn, lên tinh thần thi đấu; còn nếu họ chê bai, la ó, chế giễu thì vận động viên xuống tinh thần, thi đấu không hiệu quả. Dù khán giả không phải là vận động viên nhưng họ luôn luôn kỳ vọng rất nhiều nơi vận động viên, luôn luôn muốn vận động viên thành công.
Chung quanh ta có những rừng người chứng kiến (Bản Hiện Đại), nghĩa là rất đông người, không phải chỉ có vài người, không phải một nhóm người mà là một rừng người, vây quanh chúng ta và đang chứng kiến cuộc đua của chúng ta. Những người đang vây lấy chúng ta là những người đi trước chúng ta, những anh hùng đức tin, những người làm gương cho chúng ta. Không phải họ chỉ ngồi trên khán đài tham dự cuộc đua bằng mắt, bằng miệng, nhưng họ từng tham dự và hoàn tất cuộc đua, họ đã chạy, đã đến đích và đã nhận giải thưởng.
Chúng ta cần nghĩ đến những anh hùng đức tin đó, không phải để bi quan kết luận rằng: “Các bậc tiền bối làm được còn chúng ta không thể làm được.” Trái lại sự hiện diện của họ giúp chúng ta phấn chấn và quyết định một cách lạc quan rằng: “Các bậc tiền bối làm được thì chúng ta cũng làm được.” Những người đi trước không phải là khán giả bàng quan, thiếu trách nhiệm và không có kinh nghiệm nhưng là những người nhiệt tình cổ vũ khích lệ chúng ta bằng chính đời sống đầy kinh nghiệm và đắc thắng của họ: “Chúng tôi đã chạy đến đích, các bạn cũng có thể chạy đến đích.”
Hãy nghĩ đến cuộc đời của những người đi trước vì bạn sẽ được khích lệ và phấn chấn trong cuộc sống hiện tại của bạn.
Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. (Hê-bơ-rơ 12:1)
2. Nghĩ về bản thân
Trên đường đua thuộc linh, nhiều người chạy rất dữ dội, tốn rất nhiều sức lực nhưng kết quả lại không tốt, luôn luôn bị tụt lại phía sau. Có người than thở: “Không biết vì sao tôi luôn bị rớt lại phía sau.” Câu trả lời là: “Hãy xét lại bản thân anh!”
Đã là vận động viên thì phải quăng bỏ tất cả những vật làm vướng víu tay chân, cũng loại bỏ khỏi tâm trí tất cả những ý nghĩ vương vấn để có một tâm lý ổn định, không bị chi phối mới có thể toàn tâm toàn ý toàn sức lực tham dự cuộc đua.
Vận động viên thuộc linh cần chú ý đến bản thân, phải rà soát chính mình. Gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương, là sức ép và trở lực trì kéo, ngăn trở vận động viên tự do tiến tới trong cuộc đua thuộc linh.
Những gánh nặng nào cản trở cuộc đua của chúng ta? Phải chăng đó là những điều chúng ta lưu luyến, ưa thích nhưng không thích hợp với cuộc đua? Phải chăng đó là những mối liên hệ sai lầm mà chúng ta không chịu cắt đứt? Phải chăng đó là những thứ chúng ta tìm cách sở hữu nhưng không thích hợp cho cuộc đua? Một vận động viên có kỷ luật sẽ từ bỏ tất cả những điều làm anh rớt lại phía sau. Anh ta sẽ không chịu liên hệ hay dính dáng đến những điều có thể cản trở cuộc đua thuộc linh này.
Những tội lỗi dễ vấn vương mà chúng ta không chịu quăng hết là những tội lỗi nào? Phải chăng chúng ta có thể ‘dứt khoát’ đối với những ‘tội lỗi lớn’ nhưng vẫn ‘dính dáng’ với những ‘tội lỗi nhỏ’ dễ mắc phải. Phải chăng chúng ta từ bỏ những ‘tội lỗi tỏ tường’ nhưng chưa từ bỏ những ‘tội lỗi kín giấu’? Phải chăng chúng ta ‘không phạm tội’ ở nơi công cộng, còn trong chốn riêng tư thì ‘cứ phạm tội’? Dứt khoát quăng hết tất cả mọi tội lỗi trong mọi tình huống là quan tâm đến bản thân trong cuộc đua thuộc linh.
Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. (Hê-bơ-rơ 12:1)
3. Nghĩ về cuộc đua thuộc linh
Nhìn cuộc đời của những người đi trước để được khích lệ, đây là sự củng cố niềm tin nhờ nghĩ về quá khứ. Rà soát bản thân để dứt khoát với mọi tội lỗi đang vương vấn, đây là sự củng cố niềm tin nhờ quyết định đúng trong hiện tại. Bây giờ cần nghĩ về cuộc chạy đua đã bày ra cho ta. Đây là niềm tin trải dài từ quá khứ, hiện tại đến tương lai lẫn chung cuộc.
Dù bạn đang đến trường để học tập, hoặc đến sở làm với nghề nghiệp, hoặc đang tìm việc làm thì bạn vẫn liên tục tham dự cuộc chạy đua thuộc linh. Không có chuyện Chúa Nhật thì chạy ở đường đua đạo, thứ hai đến thứ bảy thì chạy ở đường đua đời. Chúa Nhật thì chạy ở đường đua ‘hẹp’, ngày thường thì chạy ở đường đua ‘rộng’.
Chúng ta rất dễ bị cám dỗ hướng về những cuộc đua vô bổ khác, vì thế cần chuyên chú nghĩ về cuộc đua thuộc linh để theo đuổi, tiến tới và hướng về đích đến. Tương lai tuỳ thuộc vào những bước đường đã trải qua, những quãng đường chạy trong hiện tại và những chặng đường sắp tới.
Vì cuộc đua kéo dài trọn cả cuộc đời nên trong khi theo đuổi cần nhịn nhục và kiên trì. Đây là sự kiên tâm bền chí của người tham dự cuộc đua. Mỗi ngày kiên trì trên đường đua, không dừng lại, không tẻ tách qua đường đua khác, chăm chú hướng về phía trước và tiếp tục duy trì cuộc chạy đua thuộc linh. Nhìn xem Đức Chúa Giê-xu, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời. (Hê-bơ-rơ 12:2)
4. Nhìn xem Chúa Giê-xu
Trong cuộc đua thuộc linh, chúng ta được khích lệ bởi đời sống của những anh hùng đức tin trong quá khứ; chúng ta đã giải quyết tất cả mọi tội lỗi trong cuộc sống chúng ta và chuyên chú theo đuổi cuộc đua. Bây giờ làm thế nào để có thể kiên trì sống trọn cuộc đời Cơ Đốc? Hãy nhìn xem Chúa Giê-xu là cội rễ và cuối cùng của đức tin.
Nhìn xem Chúa Giê-xu là thái độ của đức tin. Mỗi người trong chúng ta từng bắt đầu cuộc đời Cơ Đốc trong việc nhìn xem Chúa Giê-xu bằng đức tin để nhận được sự cứu rỗi. Nay trong cuộc sống Cơ Đốc chúng ta tiếp tục nhìn xem Chúa Giê-xu bằng đức tin để bước đi, để sống mỗi ngày.
Cuộc sống Cơ Đốc trong hiện tại có nguy cơ thất bại nếu chúng ta nhìn con người để quyết định cho đức tin của mình. Tức là khi người khác mạnh mẽ, chúng ta mạnh mẽ theo; khi người khác yếu đuối, chúng ta yếu đuối theo; rồi khi họ thất bại, chúng ta cũng thất bại theo.
Chúa Giê-xu cũng từng có một cuộc đua trên trần gian này. Trong cuộc đua Ngài chấp nhận hy sinh chịu đựng gian khổ trong sự kiên nhẫn; Ngài đối diện với khó khăn, trở ngại mà không thối chí, không ngã lòng; Ngài hướng về tương lai với niềm vui. Chúa Giê-xu không chỉ là mẫu mực, là tấm gương hoàn hảo cho chúng ta nhìn xem để nhận được năng lực giúp chúng ta hoàn tất cuộc đua mà cũng là đích đến của cuộc đua thuộc linh.
Vậy, anh em hãy nghĩ đến Đấng đã chịu sự đối nghịch của kẻ tội lỗi dường ấy, hầu cho khỏi bị mỏi mệt sờn lòng. (Hê-bơ-rơ 12:3)
5. Nghĩ đến Chúa Giê-xu
Cuộc đua cũng là cuộc chiến. Trong cuộc đua chúng ta quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương, nhưng trong khi chạy đua kẻ tội lỗi luôn luôn tìm cách cản trở, gây khó khăn nhằm phá hỏng cuộc đua của chúng ta. Vì thế người chạy đua cần nhận biết rằng chẳng những phải loại bỏ tội lỗi mà còn phải chống trả với tội lỗi và kẻ tội lỗi. Chính vì thế người chạy đua chẳng những cần nhìn xem Chúa Giê-xu mà còn cần nghĩ đến Chúa Giê-xu.
a. Nghĩ đến Chúa là Đấng đã chịu đựng sự tấn công của kẻ tội lỗi. Chúa của chúng ta còn chịu sự đối địch của kẻ tội lỗi huống chi là chúng ta.
b. Nghĩ đến Chúa là Đấng đã chịu sự đối địch của kẻ tội lỗi đến nỗi Ngài chịu khổ, chịu đau đớn và chịu đổ máu. Chúa chịu khổ hơn chúng ta rất nhiều. Chúng ta chống trả với tội lỗi và kẻ tội lỗi chưa đến mức độ phải đổ máu, phải chết. Những điều chúng ta phải trải qua và chịu đựng thật nhỏ bé so với những điều Chúa đã trải qua và chịu đựng.
c. Nghĩ đến Chúa là Đấng chịu sự đối địch trong tinh thần chống trả tội lỗi và chiến thắng tội lỗi chớ không phải để chịu thua và chịu chết trong tội lỗi. Chống trả tội lỗi, chiến thắng tội lỗi để tiếp tục cuộc đua.
Người ta nói rằng càng chạy càng mệt mỏi, càng yếu đuối. Nhưng nhờ nghĩ đến Chúa Giê-xu mà chúng ta càng chạy càng sung sức và càng phấn chấn trên đường đua thuộc linh.