Khiêm nhường

Khiêm nhường\ Humble. Humilite.
Trong Cựu Ước cũng như trong Tân Ước khiêm nhường là một đặc tính cần yếu cho sự tin kính thật. Đức Chúa Trời hạ người ta xuống để đem người lên cùng Ngài (Phục truyền 8:2-3, nhớ lại suốt chặng đường trong hoang mạc mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã dẫn anh em đi trong bốn mươi năm nay, Ngài hạ anh em xuống và thử thách anh em để biết rõ lòng anh em thế nào, có tuân giữ điều răn của Ngài hay không. 3 Ngài hạ anh em xuống, khiến anh em gặp cảnh đói khổ rồi cho anh em ăn ma-na mà anh em và tổ phụ anh em chưa từng biết, để dạy anh em biết rằng loài người sống không chỉ nhờ bánh, nhưng nhờ mọi lời phán từ miệng Đức Giê-hô-va.v.v...);

khi người hạ mình xuống thì được tiếp nhận (I Các 21:29 Con có thấy A-háp đã hạ mình trước mặt Ta như thế nào không? Vì nó đã hạ mình trước mặt Ta nên Ta không giáng họa trong đời nó. Nhưng đến đời con nó, Ta sẽ giáng họa trên nhà nó.” ; II Sử 7:14 nếu dân Ta, là dân được gọi bằng danh Ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt Ta và từ bỏ con đường gian ác, thì từ trên trời Ta sẽ lắng nghe, tha thứ tội lỗi họ và chữa lành đất nước họ), và "bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời" là hết cả điều Chúa muốn 


(Mi-chê 6:8 Hỡi người! Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện, Điều mà Đức Giê-hô-va đòi hỏi ngươi. Đó chẳng phải là làm điều công chính, ưa sự nhân từ Và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?).


Ấy cũng là bổn tánh của Chúa nữa (Thi-thiên 18:35 Chúa cũng đã ban cái khiên cứu rỗi cho con; Tay phải của Chúa nâng đỡ con, Và sự khiêm nhu của Ngài làm con cao trọng.; II Sa-mu-ên 22:36 Chúa đã ban cho con tấm khiên cứu rỗi của Ngài, Và sự hạ mình của Chúa đã làm cho con nên cao trọng.). Cũng xem thêm Thi 113:6; Ês 57:15 "Đấng Cao Cả danh Ngài là Thánh... ngự trong lòng khiêm nhường".

Kinh Thánh coi sự khiêm nhường là đáng trọng (Châm 11:2 Khi kiêu ngạo đến, sỉ nhục cũng đến theo; Nhưng sự khôn ngoan vẫn ở với người khiêm nhường.; 16:19 Con người hoạch định đường lối mình, Nhưng Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.).

Vậy, hễ người khiêm nhường ắt được Chúa dẫn dắt, vùa giúp, ban ân điển, được tôn vinh  (Gióp 22:29 Khi chúng bị sỉ nhục, anh sẽ nói: ‘Tại chúng kiêu ngạo!’ Vì Đức Chúa Trời cứu vớt người khiêm nhường.; Thi 25:9 Ngài dẫn dắt người khiêm nhường trong sự chính trực, Chỉ dạy con đường Ngài cho kẻ nhu mì.; 37:11 Còn người nhu mì sẽ nhận được đất làm cơ nghiệp, Và vui hưởng bình an thịnh vượng., v.v...). Vì Môi-se khiêm hòa thắng được muôn người, Đức Chúa Trời thường đối mặt nói chuyện cùng ông (Dân 12:3).

I Phi-e-rơ 5:5 Cũng vậy, các thanh niên hãy thuận phục các trưởng lão. Mọi người hãy mặc lấy sự khiêm nhường mà đối đãi với nhau; vì Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho người khiêm nhường., trong tâm trí của con cái Đức Chúa Trời cảm biết mình được những ân tứ là bởi Chúa cho, được cứu chuộc là bởi sự yêu thương của Ngài, kể mình không thuộc về chính mình nữa, song thuộc về Đức Chúa Trời trong Đấng Christ. Tín đồ không được khoe mình vì biết tự mình không có gì. Tâm thần khiêm nhường như thế là cội rễ cả các ơn và đức tánh khác. 

Tự khoe mình sẽ hỏng hết mọi sự. Không có sự yêu thương thật nào mà không có sự khiêm nhường (I Cô-rinh-tô 13:4 Tình yêu thương hay nhịn nhục, tình yêu thương hay nhân từ; tình yêu thương không ghen tị, không khoe mình, không kiêu ngạo). Như Augustin nói: "Khiêm nhường là thứ nhứt, thứ nhì và thứ ba trong đạo Đấng Christ".

Chúa Jêsus cũng nói rất rõ môn đồ cần có sự khiêm nhường, gương mẫu cao trọng nhứt ở trong chính Chúa. "Ta có lòng nhu mì khiêm nhường". Phước lành thứ nhứt là cho "kẻ có lòng khó khăn", còn người "nhu mì" sẽ "hưởng được đất". Khiêm nhường là con đường đi đến sự cao trọng thật: "ai khiêm nhường như con trẻ" sẽ "là lớn nhứt trong nước thiên đàng". Ai tự tôn sẽ bị hạ, song ai tự hạ sẽ được đem lên (Lu-ca 14:11)

(Ma-thi-ơ 18:4 người nào khiêm nhường như đứa trẻ nầy sẽ là người cao trọng hơn hết trong vương quốc thiên đàng.).

Lẽ thật được tỏ cho người có tâm trí nhu mì (Ma-thi-ơ 11:25 Đức Chúa Jêsus nói rằng: “Thưa Cha, Chúa của trời và đất, Con ca ngợi Cha, vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà bày tỏ cho trẻ thơ); Lu-ca 10:21 Đức Chúa Jêsus vui mừng trong Đức Thánh Linh và nói: “Thưa Cha là Chúa của trời và đất! Con ca ngợi Cha vì Cha đã giấu những điều nầy với người khôn ngoan và thông thái mà bày tỏ cho trẻ thơ! Thật vậy, thưa Cha, vì điều nầy đẹp ý Cha.), và Chúa Jêsus cũng đã là tấm gương rất cảm động về sự khiêm nhường đó là rửa chân cho môn đồ (Giăng 13:1-17 Trước lễ Vượt Qua, Đức Chúa Jêsus biết giờ Ngài phải rời thế gian nầy để trở về với Cha đã đến. Ngài đã yêu thương những người thuộc về mình trong thế gian thì cứ yêu thương cho đến cuối cùng. 2 Đang bữa ăn tối, ma quỷ gieo ý định phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, con của Si-môn. 3 Đức Chúa Jêsus biết rằng Cha đã giao mọi sự trong tay Ngài, và Ngài từ Đức Chúa Trời đến, cũng sắp về với Đức Chúa Trời, 4 nên đứng dậy khỏi bàn ăn, cởi áo ngoài ra, lấy khăn quấn ngang lưng, 5 rồi Ngài đổ nước vào chậu, và bắt đầu rửa chân cho các môn đồ. Ngài cũng lấy khăn đã quấn ngang lưng mà lau chân cho họ. 6 Khi Ngài đến với Si-môn Phi-e-rơ thì ông nói: “Thưa Chúa, Chúa mà lại rửa chân cho con sao?” 7 Đức Chúa Jêsus đáp: “Bây giờ, con chưa hiểu việc Ta làm, nhưng về sau sẽ hiểu.” 8 Phi-e-rơ thưa: “Con sẽ không bao giờ để Chúa rửa chân cho con đâu!” Đức Chúa Jêsus đáp: “Nếu Ta không rửa chân cho con thì con không có phần gì nơi Ta cả.” 9 Phi-e-rơ nói: “Thưa Chúa, không phải chỉ rửa chân thôi, mà luôn cả tay và đầu con nữa!” 10 Đức Chúa Jêsus đáp: “Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chân thì sạch tất cả. Các con đã được sạch rồi, nhưng không phải tất cả.” 11 Vì biết ai là kẻ sẽ phản Ngài nên Ngài mới nói: “Không phải tất cả các con đều tinh sạch.” 12 Sau khi đã rửa chân cho các môn đồ, Ngài mặc áo lại, rồi ngồi vào bàn và nói: “Các con có hiểu điều Ta đã làm cho các con không? 13 Các con gọi Ta là Thầy, là Chúa. Các con nói rất đúng, vì Ta thật như vậy. 14 Nhưng nếu Ta là Thầy, là Chúa, mà còn rửa chân cho các con thì các con cũng phải rửa chân cho nhau. 15 Vì Ta đã làm gương cho các con, để các con cũng làm như Ta đã làm cho các con. 16 Thật, Ta bảo thật các con: Đầy tớ không lớn hơn chủ, sứ giả không lớn hơn người sai phái mình. 17 Nếu các con biết những điều nầy và làm theo thì được phước.).

Noi gương Chúa Jêsus, Phao-lô nói: "Tôi hầu việc Chúa cách khiêm nhường" (Công-vụ 20:19 Tôi phục vụ Chúa một cách khiêm nhường, với nhiều nước mắt, và phải chịu nhiều thử thách do người Do Thái lập mưu hại tôi). Phao-lô cũng khuyên các môn đồ nên khiêm nhường (Phi-líp 2:1-11), hầu có thể tỏ Thần linh khiêm nhường của Chúa. Tâm tình khiêm nhường là "coi người khác như tôn trọng hơn mình", và có thêm gương mẫu cao trọng về sự từ bỏ mình của Đấng Christ. Chữ heautôn ekénõsen trong Phi-líp 2:7 dịch là Ngài "đã từ bỏ mình đi" cũng có nghĩa là Ngôi Lời thành nhục thể, là "sự khiêm nhường của Đấng Christ" vậy.

Gia-cơ nói: "Chúa chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường" (Gia-cơ 4:6 Nhưng ân điển Ngài ban cho càng lớn hơn, nên Kinh Thánh nói: “Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ân điển cho người khiêm nhường.” ). Phi-e-rơ nói: "Hết thảy đối đãi với nhau phải trang sức bằng khiêm nhường" (I Phi-e-rơ 5:5).

Tuy nhiên, Phao-lô có cảnh cáo về sự khiêm nhường giả trong Cô-lô-se 2:18-23 18Đừng để bị lừa mà mất phần thưởng bởi những kẻ cố làm bộ khiêm nhường và thờ lạy các thiên sứ. Họ dựa vào các sự hiện thấy đặc biệt, bởi tâm trí xác thịt mà kiêu ngạo vô cớ. 19 Họ không liên hệ chặt chẽ với Đầu để nhờ Ngài mà toàn thân được nuôi dưỡng, được kết hợp với nhau bởi những khớp xương, dây liên kết, và tăng trưởng theo ý muốn Đức Chúa Trời. 20 Nếu anh em đã chết với Đấng Christ, thoát khỏi các thần linh của thế gian, thì tại sao anh em lại vẫn sống như mình còn thuộc về thế gian? Tại sao vẫn thuận phục những luật lệ: 21 “Chớ lấy, chớ nếm, chớ sờ” 22 khi mà tất cả những thứ ấy đều hư hoại nếu đã dùng đến? Chúng chỉ là những luật lệ và giáo huấn của loài người. 23 Thật những điều ấy, bề ngoài có vẻ khôn ngoan vì thờ lạy theo ý mình, cùng với sự hạ mình và khắc khổ thân thể, nhưng chẳng có giá trị gì trong việc chế ngự dục vọng của xác thịt. Còn tỏ ra bằng nhiều cách khác nữa, ta phải cẩn thận giữ mình. Sự khiêm nhường thật không phải ở chỗ cho là mình cao hơn người khác khi hạ mình xuống, nhưng là không hề nghĩ gì đến mình cả. Cũng không phải vì kẻ phạm tội sẽ biết khiêm nhường, vì chính Chúa không hề phạm tội. Có thể khoe về đức Khiêm nhường, song bao giờ cũng nên cẩn thận về "kiêu ngạo giả đò khiêm nhường"

Đừng để bị lừa mà mất phần thưởng bởi những kẻ cố làm bộ khiêm nhường và thờ lạy các thiên sứ. Họ dựa vào các sự hiện thấy đặc biệt, bởi tâm trí xác thịt mà kiêu ngạo vô cớ.
Cô-lô-se 2:18 
(Theo NhuLieuCoDoc)